Sáu đại gia tộc này, mỗi một nhà đều chiếm một vị trí trên sân Tây Lâm.
Đều mặc võ phục khác màu nhau.
Trong đó, nổi trội nhất phải kể đến học viên của viện võ đạo nhà họ Cơ, võ phục màu đỏ như lửa, hơn 300 người, tất cả đều là Võ tu, đứng ở đầu có hẳn năm người đạt cảnh giới Tông sư, thực lực rất mạnh.
Nhà họ Cơ xem ra có thực lực mạnh nhất, điều này cũng không có gì ngoài ý muốn, trước giờ nhà họ Cơ vẫn luôn là gia tộc hạng nhất tuyệt đối trong tám đại gia tộc ở Đế Thành.
Cho dù là năm nay, Tô Minh có đứng về phía nhà họ Diệp cũng chỉ có mỗi mình Tô Minh mạnh, nhưng đám học viên của viện võ đạo so với Giáo tôn, ai mạnh ai yếu nhìn là biết rõ, cho nên tất cả
mọi người vẫn cho rằng nhà họ Cơ sẽ tiếp tục giữ được vị trí đứng đầu.
Mà ngoài nhà họ Cơ ra, năm viện võ đạo còn lại, Tô Minh liếc mắt nhìn qua cũng hơi bất ngờ, nhà họ Nguỵ vậy mà mạnh nhất!
Thông thường mà nói, nhà họ Nguỵ không thể so được với nhà họ Dư và nhà Công Tôn, nhưng thực tế lúc này lại là, hơn 300 học viên của nhà họ Nguỵ thì có đến tám phần đều là tu giả Võ đạo, cảnh giới Tông sư có bốn người.
“Giáo tôn của nhà họ Nguỵ rất giỏi à?”, Diệp Mộ Cẩn cũng nhìn ra được, không khỏi nhíu mày, học viên trong viện võ đạo của nhà họ Diệp mạnh lên như thể
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dinh-cap-tong-su/638870/chuong-490.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.