Nhắc nhiều, vẫn không thay đổi, chẳng khác gì nước đổ lá khoai. Vậy thì đành không nhắc nữa, tốn nước bọt. Dù gì thì cũng không ảnh hưởng tới kinh tế nhà mình.
Cảnh sát kìa!
Cảnh sát đó!
Ôi ngon vãi lờ!
Trẻ vãi!
Nhìn thấy nữ cảnh sát trẻ tuổi kia mống đực trong lớp thì thào bàn tán rồi tưởng tượng ra những chuyện nhân sinh mỹ lệ động lòng người... Khi một con lợn cái đến tuổi " dậy thì " cần con đực, nó sẽ đi khắp nơi để tìm bạn giải quyết nỗi buồn riêng của bản thân nó. Vậy nếu con người mà cũng như vậy thì sao? Muốn biết thì phải hỏi cái bọn suy diễn ra chuyện này.
Hừ!
Nhìn cái gì? Nghĩ cái gì? Đứa nào còn dám tao móc mắt ra!
Cái giọng phì phò như cái ống bễ thổi lửa của tên cảnh sát đạp cửa lại vang lên, ồm ồm khắp lớp học. Nghe thật ngứa tai.
- Tiểu Lý, nếu cậu không giữ được trật tự thì có thể ra về, ở đây tôi là đội trưởng chứ không phải cậu.
Câu thứ hai của nữ cảnh sát trẻ tuổi kia lại vang lên. Phải nói câu này rất có tác dụng.
Đắng lòng.
Quá đắng lòng.
Tên cảnh sát đạp cửa xông vào kia thực sự cảm thấy quá đắng lòng. Ở trong dòng họ hắn là thế hệ trẻ tuổi mới, mỗi tội hơi lắm mồm và ảo tưởng sức mạnh. Có trách thì nên trách bố mẹ hắn di truyền chứ tại sao lại đổ xuống đầu hắn vậy. Đã vậy lại còn bị một con đàn bà trẻ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dinh-cap-thieu-nien/2638133/chuong-54.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.