Tuấn Hào ngẩn ngơ cả người.
- Tối về? Tối về làm gì?
Mỹ Na trợn tròn mắt hung hăng véo vào bên hông Tuấn Hào vài cái rồi lí nhí, lần này thốt không ra tiếng chỉ vì hơi nhấp nháy môi thính giác Tuấn Hào dù có thính đến mấy cũng không nghe được những lời này. Chỉ cảm giác được bên hông truyền đến từng đợt đau đớn và cảm giác được trên khuôn mặt nhỏ nhắn tinh xảo kia từng đợt thẹn thùng, xấu hổ thì Tuấn Hào cười lớn đứng lên định đi ra khỏi lớp.
Ông giáo E.L đang lảm nhảm trên bục giảng kia đang chú ý tới bên này. Tiền lương thì chưa có , phải đứng ở đây lải nhải với đám bọn học sinh, còn định kiểm tra xem đứa nào mà không biết thì la quát om sòm lên để xả giận vào đám học sinh này. Cạn lời để quát tháo ông ta lại tiếp tục lải nhải với loại ngôn ngữ của mình để chờ mong mau mau tới cuối tháng mà lĩnh lương. Có tiền thì lao đầu vào chơi gái, rồi đánh bạc, xóc đĩa. Thử hỏi tiền đâu cho đủ. Đã vậy còn bị vợ bật đèn đỏ rồi cho cắm sừng bức xúc quá toàn dùng tay giải quyết. Uất ức tới nghẹn rồi a! Lúc nãy quát tháo thì dừng bởi vì cạn lời không còn lời nào để nói chưa được bao lâu lại có đứa ngắt lời mình tức quá không chịu được đứng lên.
- Cậu kia sao ồn ào quá vậy? Có biết bây giờ đang trong giờ học không?
Tuấn Hào chẳng bận đề ý, từ lúc đặt chân vô lớp đã
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dinh-cap-thieu-nien/2638101/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.