- Đcm! Mày chơi tao à?
Thanh niên dữ dằn hét toáng lên.Đám đàn em bắt đầu nhao nhao.
- Đại ca! Chém chết nó đi.
- Đúng rồi đại ca thông ass nó đi.
- Cho nó biết sự lại hại của Hắc Bang đi đại ca. ....
- Người Hắc Bang thì có gì gê ghớm! Lên đi. Từng người một.
Tuấn Hào nói với vẻ giểu cợt. Thanh niên dữ dằn có một dự cảm chẳng lành thấy Tuấn Hào nhắc tới cái tên Hắc Bang chẳng không có thái độ sợ hãi gì cả trong lòng có chút nao nao. Nhưng vì mặt mũi trước mặt đàn em với nếu vụ này thành công thì về sẽ được Lão đại thăng chức lớn.
- Hehe! Một mình tao đủ rồi. Thằng nhóc như mày bọn tao lên đánh hết thì còn gì mặt mũi ở đây nữa! A Ha Há.
- Đúng đúng.
- Đại ca nói rất chuẩn!
- Đại ca cố lên! Em yêu anh(???? tởm vkl) - Thằng nhóc! Chuẩn bị chưa. Tao lân đây.
- Lên đi.
Tuấn Hào đáp bằng giọng hững hờ. Bộ dạng chẳng quan tâm.
A...A..A...
Thanh niên dữ dằn chạy lấy đà. Vừa tung đấm chạy đến. Ra đòn hiểm định hạ đòn vào mặt Tuấn Hào. Đòn này nếu chuẩn thì không chết cũng gãy răng. Ôm mặt đau đớn mà khóc. Thấy khoảng cách ngày càng gần. Tuấn Hào vẫn đứng im tại chỗ không động đậy,hắn nhất thời mừng như điên cho rằng Tuấn Hào sợ quá không động đây được. Mừng rỡ không ngờ lần này ra tay lại dễ dàng như vậy. Biết thế lúc đầu không cần
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dinh-cap-thieu-nien/2638040/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.