- 500 anh em.
Tuấn Hào làm mặt ngây ngô, mù mịt nói. Thấy bản mặt này tên gia hỏa kia cho rằng Tuấn Hào đang sợ mất mật trong lòng đắc ý cười ha hả nhưng rất nhanh hắn liền bị Tuấn Hào tạt nhanh gáo nước lạnh.
- Ta tưởng ngươi còn có thể gọi nhiều người hơn thế chứ.
- Hừ! Cứ chờ đi rồi ta cho ngươi biết thế nào gọi là lợi hại.
Tuấn Hào vẻ mặt bình tĩnh, sát khí trong mắt lóe lên rồi biến mất tựa như chưa có gì. Nở nụ cười lãnh lẽo. Tên kia vừa mắt trông thấy liền lạnh sống lưng thầm kêu không ổn, bình thường những kẻ khác đã khóc lóc bù lu rồi quỳ xuống xin hắn tha mạng ầm ỹ. Nghĩ tới cảnh mình người đông Tuấn Hào chỉ có 1 hắn vứt bỏ nỗi sợ hãi tự tin hẳn lên.
1" 2" ...
Tầm 30" sau người của hắn đã đến. Chỉ là mười mấy tên côn đồ mặt mũi non choẹt. Tóc tai nhuộm đủ màu, áo quần thì phanh ra, dáng dấp như những tên côn đồ chuyên đi đòi nợ thuê chính hãng. Bất quá cũng chỉ dám bắt nạt vài hạng người trong xã hội này mà thôi, còn những kẻ quyền cao chức trọng thì không tiếc nước bọt nịnh hót. Chúng cho rằng chỉ cần có thể tiến thêm 1 bước thì chừng ấy nước bọt vẫn chưa là gì. Khi chúng nhìn thấy Tuấn Hào thì trong mắt hiện lên ý khinh thường rõ rệt. Quần áo là hàng vỉa hè, đôi giày vải hoen ố, đầu tóc rối tung. Một tên mập bước lên vì muốn lấy lòng lão
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dinh-cap-thieu-nien/2638029/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.