“Có lẽ cậu không biết, năm đó người thừa kế được bà cụ Trần quyết định nội bộ vốn không phải là Trần Ứng Long mà là người kia.”
“Nhưng đáng tiếc… người kia vì mẹ cậu, cuối cùng đã ầm ĩ với bà cụ Trần đến mức không thể giải quyết được, thậm chí còn nói ra những lời đại nghịch bất đạo là cả đời này sẽ không làm người nhà họ Trần nữa…”
Nhắc tới Trần Hạo Thiên, Tần Cung Diễm mở máy một cách hiếm thấy. Trần Dật Thần lẳng lặng lắng nghe. Anh không biết nhiều về Trần Hạo Thiên.
Bởi vì Trần Hạo Thiên ở nhà họ Trần vẫn luôn là một tồn tại giống như cấm kỵ. Một khi nhắc ba từ này ở trước mặt người nhà họ Trần, mặt bọn họ đều sẽ biến sắc, giống như Trần Hạo Thiên đã từng làm ra chuyện gì khiến trời giận người oán vậy.
Anh hỏi mẹ Tô Chiếu Hi, thật ra bà sẽ nói mấy câu, nhưng những lời bà nói cũng chỉ giới hạn trong quá khứ bình thản của bà và Trần Hạo Thiên, cũng không có chuyện lớn long trời lở đất gì.
“Trần Dật Thần, tôi có dự cảm, không lâu sau thằng nhóc kia sẽ về. Trước khi nó về, cậu chắc chắn phải sống đấy.” Tần Cung Diễm nói với vẻ nghiêm trọng lạ thường.
“Được.” Trần Dật Thần dứt khoát đáp một tiếng. Anh cũng muốn gặp Trần Hạo Thiên, hỏi Trần Hạo Thiên xem tại sao năm đó lại muốn bỏ mẹ con bọn họ lại.
“Cuối cùng tôi sẽ nói cho cậu biết một tin tức. Còn một tháng nữa là Trần Ứng Long sẽ xuất quan. Trước khi ông ta xuất quan,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dinh-cap-re-quy/1597861/chuong-338.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.