“Chị cả của mẹ?” Mi tâm Trần Dật Thần nhíu lại, Lâm Như Tuệ lại lòi đâu ra một chị cả vậy, tại sao trong ấn tượng của anh lại chưa hề gặp qua chứ.
“Cậu đừng quan tâm là ai nữa đã, cậu nhanh chóng đi thuê một chiếc xe sang cao cấp đến khách sạn Quân Thịnh đón người đi.” Lâm Như Tuệ có chút bực mình mà nói.
“Chị cả mẹ có lai lịch gì? Không tự mình ngồi xe qua đây mà lại đòi xe sang đến rước?” Trần Dật Thần có chút cạn lời, trận thế này của Lâm Như Tuệ, người nào không biết chắc là còn tưởng là bà ta muốn đi đón vị lãnh đạo nào nữa kìa.
Thái độ của Trần Dật Thần khiến Lâm Như Tuệ rất không vui, nhưng bà ta vẫn cố kìm ném ngọn lửa trong lồng ngực, nhẫn nại mà giải thích: “Chị cả tôi là tổng quản lý của công ty Trung Thịnh, chồng người ta cũng là ông chủ lớn có thân giá bạc tỷ, hôm nay bọn họ vừa đến Thương Châu, nói muốn đến thăm tôi, nếu như tôi để bọn họ đón xe qua đây thì cậu nói người ta sẽ nói tôi thế nào đây?”
“Được, tôi sẽ đi đón bọn họ.” Trần Dật Thần thở dài một hơi, tuy không tình nguyện, nhưng Lâm Như Tuệ đã nói đến nước này rồi, anh mà còn không đi thì có chút không hay.
“Nhớ là thuê một chiếc xe sang qua đó, đừng có làm tôi mất mặt.” Lâm Như Tuệ dặn dò.
Trần Dật Thần tùy tiện ứng phó một câu rồi rời khỏi bệnh viện, lái chiếc Audi của mình.
Còn về việc thuê xe sang, Trần Dật
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dinh-cap-re-quy/1597820/chuong-297.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.