“Anh Trần Dật Thần có thiếu số tiền này hay không là chuyện của anh ấy, nhưng trả hay không là chuyện của tôi.” Chu Quảng Quyền cười mỉa mai, đám người trước mắt thật sự đã phát huy rất tốt hai chữ “nịnh bợ”. Lần trước khi anh vừa về nhà họ Chu, nhóm người này chỉ ước có thể lóc thịt lột da Trần Dật Thần, còn muốn đưa Trần Dật Thần đến nhà họ Tôn để tạ tội.
Nhưng bây giờ thấy Trần Dật Thần không tầm thường là lại lập tức thay đổi sắc mặt.
“Đừng ai nói nữa!” Lúc này Chu Phùng Xuân quát lên đầy uy nghiêm: “Chuyện này Quảng Quyền làm rất đúng, tôi ủng hộ quyết định của cháu!”
“Nhà họ Chu ta không phải loại người lòng tham không đáy, thứ gì có thể nhận sẽ không chia thiếu cho mọi người một đồng, thứ không thể nhận, tặng cho chúng ta, chúng ta cũng không được nhận!”
Mọi người trong gia đình nhà họ Chu không ai nói gì, chuyện Chu Phùng Xuân đã quyết định thì không ai dám chất vấn.
Nhưng Chu Quảng Quyền đúng là óc heo, 1500 tỷ tiền mặt, nói trả là trả, đúng là não đã bị bánh xe nghiền qua.
Chỉ có Chu Phùng Xuân là nhìn Chu Quảng Quyền một cách hài lòng, ban đầu ông không hiểu tại sao Chu Quảng Quyền lại có thể kết bạn được với người tai to mặt lớn như Trần Dật Thần, nhưng giờ thì ông hiểu rồi.
Tất cả phụ thuộc vào tấm lòng son!
Tấm lòng son đáng giá ngàn vàng!
“Quảng Quyền, người anh em Trần Dật Thần đó của cháu có thân phận thật là gì vậy?” Biết không được chia
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dinh-cap-re-quy/1597750/chuong-227.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.