“Không cần cám ơn, sau khi chú giúp cháu phế cô gái kia, cháu chỉ cần tu luyện thật tốt, như vậy mới không lãng phí một phen khổ tâm của chú Ngô ngày hôm nay!” Ngô Cửu U khoát tay áo và nói. Thật ra ông ta đồng ý với Đặng Thế Kỳ cũng không phải là toàn vì suy nghĩ cho anh ta, ông ta cũng có tâm tư riêng của mình.
Ông ta đã kẹt trong Ám Kình trung kỳ bảy năm, mặc dù tu luyện ngự nữ công khiến cảnh giới tiến triển cực nhanh, nhưng cửa ải Ám Kình trung kỳ này dù ông ta làm thế nào cũng không đột phá nổi.
Nội thể sinh cơ của một thiếu nữ bình thường đã không còn có quá nhiều tác dụng đối với ông ta.
Chuyện bây giờ ông ta cần chính là càng thêm sinh cơ của nhiều thiếu nữ hơn.
Diệp Hải Đường, chính là lựa chọn rất tốt.
Tấm thân xử nữ, hơn nữa còn là Minh Kình hậu kỳ, thể nội sinh cơ đã có sự thay đổi về chất.
Nếu ông ta có thể hấp thu thể nội sinh cơ của Diệp Hải Đường, vậy ông ta sẽ có khả năng rất lớn đột phát đến Ám Kình hậu kỳ.
Khi đó, thế giới rộng lớn ông ta đều có thể đi được.
Chứ không phải như bây giờ, lén lén lút lút trốn đi trốn tới, bị người của hiệp hội võ đạo truy sát.
“Chú Ngô, sau này cháu sẽ chăm chỉ khổ luyện, tuyệt đối không phụ lòng của chú Ngô!” Đặng Thế Kỳ hưng phấn ôm quyền nói, chờ đến khi chế ngự được Diệp Hải Đường, việc đầu tiên anh ta muốn là đè Diệp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dinh-cap-re-quy/1597740/chuong-217.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.