“Được, cháu quỳ!”
Hạ Lạc cắn răng, mặc dù không muốn nhưng anh ta lại không dám làm trái lệnh của Hạ Thiên Hồng trước mặt bao người, cuối cùng vẫn phải quỳ xuống trước mặt ông.
“Biết vì sao ta lại bảo cháu quỳ không?” Hạ Thiên Hồng ngước mắt lên lạnh lùng hỏi.
“Cháu không biết.” Hạ Lạc nén giận trả lời.
Nghe vậy, Hạ Thiên Hồng vô cùng tức giận, giơ chiếc gậy trong tay lên đập mạnh vào đầu Hạ Lạc rồi mắng: “Không biết?! Đã đến lúc này rồi mà đồ súc sinh cháu vẫn còn mặt mũi nói không biết!”
“Này thì không biết này!” Hạ Thiên Hồng giận run người, nói xong ông lại giơ cây gậy lên, đập vào đầu Hạ Lạc.
“Ông nội, ông làm gì vậy?” Hạ Lạc nắm lấy cây gậy đang giơ lên rồi trừng mắt nhìn Hạ Thiên Hồng. Anh ta là người thừa kế của nhà họ Hạ, vậy mà Hạ Thiên Hồng lại đánh anh ta trước mặt bao người như thế, giẫm đạp lên tôn nghiêm của anh ta, sau này anh ta biết lấy gì để quản lý nhà họ Hạ?
“Mày… súc sinh! Mày định tạo phản à?!” Hạ Thiên Hồng tức đến nỗi dựng râu trợn mắt, ông không ngờ bây giờ lá gan của Hạ Lạc lại lớn đến thế, còn dám phản kháng ông.
“Ông nội, ông đánh cháu cháu không có ý kiến, nhưng ông cũng phải nói cho cháu biết cháu đã làm sai điều gì chứ.” Hạ Lạc cố gắng kiên trì, thực ra anh ta cũng đã đoán được tại sao Hạ Thiên Hồng lại giận đến vậy, nhưng lúc này đương nhiên là anh ta không thể thừa nhận mình đã sai.
Hạ Thiên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dinh-cap-re-quy/1597708/chuong-185.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.