Trần Dật Thần lạnh lùng liếc nhìn Hạ Lạc, là anh họ Hạ Nhược Y mà khi Vương Vân Na bắt nạt cô, Hạ Lạc không đứng ra, bây giờ thấy anh ức hiếp Vương Vân Na, anh ta mới ra mặt.
Quả nhiên Hạ Lạc là một kẻ ngu xuẩn!
Nhìn vào đôi mắt lạnh lùng của Trần Dật Thần, đột nhiên Hạ Lạc cảm thấy hơi e ngại, anh ta đã bị Trần Dật Thần đánh không chỉ một lần nên biết rõ thân thủ Trần Dật Thần lợi hại thế nào, nếu đối đầu chính diện với Trần Dật Thần thì anh ta sẽ bị hành hạ chết đi sống lại.
Nhưng ở trước mặt Vương Vân Na, Hạ Lạc cũng không thể tỏ ra sợ hãi nên chỉ có thể lấy Hạ Nhược Y ra uy hiếp.
“Trần Dật Thần, tôi nói cho anh biết, Hạ Nhược Y biển thủ công quỹ của công ty sẽ phải chịu trách nhiệm pháp lý! Nếu anh không muốn thấy cô ta ngồi tù thì lập tức thả Vân Na ra rồi xin lỗi cô ấy!” Hạ Lạc miệng hùm gan sức nói.
“Nếu tôi không làm thì sao?” Đột nhiên Trần Dật Thần cười mỉa.
“Vậy anh cứ đợi Hạ Nhược Y ngồi tù mọt gông đi.” Hạ Lạc hằn học uy hiếp.
Trần Dật Thần bật cười, đồ ngu!
Thấy Trần Dật Thần chẳng hề hấn gì, Hạ Lạc không nhịn được nữa.
“Trần Dật Thần, mày đừng có không biết tốt xấu, tao đã rất nể mặt mày rồi, nếu không nể mặt mày thì tao đã đưa bằng chứng về việc Hạ Nhược Y biển thủ công quỹ công ty cho toà án từ lâu rồi.”
“Vậy tôi còn phải cảm ơn anh à?” Trần
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dinh-cap-re-quy/1597707/chuong-184.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.