Đi cùng với Hạ Nhược Y đến đường cái, vẫy một chiếc taxi lại.
“Cậu trai, đi đâu đây.”
Lái xe là một người đàn ông trung niên bụng phệ, sau khi Hạ Nhược Y và Trần Dật Thần lên xe, ánh mắt của lái xe dừng lại trên người Hạ Nhược Y tròn ba giây, mới lưu luyến chuyển về phía Trần Dật Thần.
“Núi Ngọc Tuyền.” Trần Dật Thần thản nhiên nói.
“Núi Ngọc Tuyền?” Lái xe trung niên sững sờ nói: “Cậu nhóc, cậu là người ở ngoài đến sao, khu du lịch núi Ngọc Tuyền hiện tai đang khai phá, không mở cửa với người ngoài.”
Trần Dật Thần cười cười, nói: “Ngại quá, là tôi nói không rõ ràng, chúng tôi đến khu dân cư núi Ngọc Tuyền, không phải khu du lịch.”
Núi Ngọc Tuyền chia làm hai khu vực, một là khu dân cư Thẩm Kình Thiên khai thác, cái khác là khu du lịch nghĩ dưỡng hiện tại nhà họ Trần chủ đạo khai thác.
“Khu dân cư?” Lái xe trung niên bất động thanh sắc liéc Trần Dật Thần một cái nói: “Cậu trai, nhà của cậu ở đó sao?”
Khu dân cư núi Ngọc Tuyền là khu dân cư cao cấp nhất Thương châu, cho dù là bình thường nhất ở dưới núi, một mét vuông cũng phải bắt đầu bằng 300 triệu, có thể mua nhà ở đó, đều là giai cấp trung sản của Thương Châu, gia sản ít nhất 60 tỷ trở lên.
Trần Dật Thần trước mắt, nhìn thế nào cũng không giống người có thể mua được nhà ở núi Ngọc Tuyền.
Trần Dật Thần lắc đầu, nói: “Không có, nhưng mà định sang bên đó xem nhà. ”
Nghe thấy Trần Dật Thần chỉ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dinh-cap-re-quy/1597682/chuong-159.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.