Cả đám xôn xao!
Nếu nói câu nói “giết tôi” vừa rồi của Trần Dật Thần vẫn chỉ là lời khiêu khích, vậy hiện tại những lời này, quả thực chính là ở đánh vào mặt của Tần Hổ!
Gương mặt của Tần Hổ, cũng hoàn toàn lạnh xuống.
Cho dù Trần Dật Thần thực sự có bối cảnh gì, cũng không nên làm cho hắn mất mặt như vậy, hắn dù sao cũng là người có địa vị và danh vọng của Long Hổ Hội, bị người nhục nhã ngoài đường, nếu như lại không làm gì cả, vậy 3 chữ Long Hổ Hội cũng trở thành trò cười.
Chính mày đã muốn chết, vậy không trách tao được! Trong mắt của Tần Hổ hiện lên một mạt sát khí lạnh lẽo, hắn thật phải thử một chút, Trần Dật Thần đến tột cùng là ngưu quỷ thần xà gì!
Ngay lúc Tần Hổ chuẩn bị phân phó các thủ hạ động thủ, đám người bắt đầu xao động.
Kiều Tiêu Nguyệt dẫn theo những người cấp cao của Địa sản Đại Long, phía sau còn có hàng trăm thủ hạ mặc vest đen đi theo, nối đuôi nhau đi vào khu mua sắm.
“Người của Địa sản Đại Long như thế nào cũng đến đây?!”
“Những người theo sau Địa sản Đại Long là Long Hổ Hội?”
“Là Long Hổ Hội! Hơn nữa còn là hội trưởng Trình Long dẫn đầu! Cả Long Hổ Hội đều dốc toàn bộ lực lượng!”
“Mẹ nó, đây là chọc vào tổ ong vò vẽ hả.”
Ánh mắt mọi người nhìn Trần Dật Thần càng thêm đồng tình, vốn chỉ một mình Tần Hổ, cũng đủ khiến cho Trần Dật Thần vất vả, không nghĩ tới hiện tại, những người tinh nhuệ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dinh-cap-re-quy/1597630/chuong-107.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.