Edit: Vạn
“Buông tôi ra!” Tôn Thiên Lam bị gã đàn ông cao lớn kia nắm chặt hai tay kêu lớn lần nữa, có lẽ là muốn để cho người bên ngoài nghe được thanh âm của nàng sau đó người đàn ông này sẽ sợ mà chạy đi.
Nhưng người đàn ông kia hiển nhiên không phải loại nhát gan gì, vẫn giữ chặt cả hai tay nàng không buông, trong miệng hùng hùng hổ hổ nói gì đó. Lúc này quán bar không có bao nhiêu người, hơn nữa ở nơi như quán bar thì gần như sẽ không có người nào xen vào việc của người khác, ai biết được có rước phiền toái lớn cho mình hay không.
Tôn Thiên Lam dù sao cũng là một cô gái, gã đàn ông kia thân thể lại cao to, gần như tới 1m9, rất nhanh chế phục được Tôn Thiên Lam kéo nàng vào trong góc tối.
Tôn Thiên Lam không ngừng vùng vẫy, không biết là nhấc chân đá vào chỗ nào của gã kia làm gã bị đau, hung hăng tát cho nàng một cái.
“Bốp!” Một tiếng giòn dã vang lên, nghe thanh âm thôi cũng đủ làm cho người ta cảm thấy đau rồi.
Tôn thiên cũng biết điều hơn, nhưng mà hình như lại khóc bởi vì mơ hồ truyền đến tiếng khóc thút thít.
Hướng Nhật nhíu mày một cái, mặc dù đối với cả nhà Tôn gia đều không có cảm tình gì nhưng nhìn thấy một gã đàn ông khi dễ một cô gái thì trong lòng cũng thấy có chút không thoải mái.
Nhìn về phía quầy bar một cái, thấy bartender còn đang dạy dỗ Tôn Thiên Lục, Hướng Nhật cản lại nói: “Được rồi, tạm dừng tay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dinh-cap-luu-manh/789745/chuong-1071.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.