Một việc xảy ra làm Hướng Nhật trợn mắt. Trên giường bệnh, một gã đàn ông đang đè lên người Trứu Văn Tĩnh, mà Trứu Văn Tĩnh thì đang cố sức giãy dụa.
Hướng Nhật không nói hai lời liền thuấn di lao tới, một tay tóm lấy gã đàn ông kia hung hăng ném vào tường.
"Rầm!" một tiếng vang thật lớn, kẻ kia nằm xoài trên mặt đất. Hướng Nhật đang muốn bước tới phế luôn đối phương thì đột nhiên Trứu Văn Tĩnh kéo hắn lại.
"Hướng.Tôi không sao, đồ vật kia chưa bị hắn cướp lấy" trong tay nắm chặt gì đó, rõ ràng chính là thẻ ATM hôm qua Hướng Nhật đưa cho nàng.
Thấy bộ dáng nàng như vậy, mà quần áo vẫn còn đầy đủ, Hướng Nhật lập tức hiểu ra gì đó, gã đàn ông kia có thể là muốn cướp cái thẻ của Trứu Văn Tĩnh chứ không phải như mình đã thấy.
"Mẹ" Tiểu Ái chạy vào, ngắm nhìn kẻ nằm ở góc tường, vội vã chạy đến bên cạnh Trứu Văn Tĩnh, khuôn mặt nhỏ nhắn có chút sợ hãi.
"Tiểu Ái, mẹ không sao cả" Trứu Văn Tĩnh xoa đầu con gái, thấy con gái trở về nàng cũng yên lòng, nhất thời quên hỏi việc xảy ra ở trường.
"Khụ khụ." lúc này kẻ ở góc tường rốt cục đã đứng lên, chẳng qua vừa rồi bị Hướng Nhật ném cũng không nhẹ, vừa ho khan vừa nhịn đau mới đứng lên được.
"Là ngươi!" khi thấy rõ đối phương ánh mắt Hướng Nhật lóe lên sát niệm, kẻ này không phải ai khác, chinh là người tối qua mình nhét vào thùng rác Trứu Văn Uyên, cũng là anh của Trứu Văn Tĩnh.
"Khụ khụ.Ngươi đừng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dinh-cap-luu-manh/789347/chuong-633.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.