"Làm sao! Ai cho mày đến đó làm loạn?" người ở đầu dây bên kia cực kì bực bội khi hắn gọi điện, nếu không sẽ không có tức giận như thế.
"Ba, con làm đâu có làm loạn, cục trưởng thị cục bao che cho kẻ kia đánh người" Nói xong, Bùi Tuấn Sinh hung hăng liếc mắt nhìn Liêu Quốc Trung mặt tái mét.
"Đưa điện thoại cho Liêu Quốc Trung"
"Dạ" Bùi Tuấn Sinh đứng yên, mặt không chút biến hóa đưa điện thoại về phía Liêu cục trưởng: "Liêu Quốc Trung, điện thoại"
Ngay cả từ "cục trưởng" cũng bỏ qua, hiển nhiên bây giờ Liêu Quốc Trung trong mắt hắn chỉ là cái đinh, loại tiểu nhân rất dễ ôm hận, đắc tội hắn coi như đạp phải cục ****.
Liêu Quốc Trung mặt nhăn nhó như khỉ mò mắm tôm, Bùi thị trưởng tuy rằng không thể làm gì Hướng tiên sinh, nhưng mà làm gì mình thì lại thừa sức. Vẻ mặt khổ não cầm điện thoại, đang muốn cầm lên nghe thì Hướng Nhật chặn lại: "Đưa tôi đi"
Liêu Quốc Trung nhất thời vui mừng, có Hướng tiên sinh ra tay, vậy mình cũng không phải gánh, hưng phấn vội đưa điện thoại tới.
Bùi Tuấn Sinh muốn ngăn lại, nhưng Hướng Nhật lạnh lùng liếc một cái hắn liền ngậm miệng lại.
Hướng Nhật nhận điện thoại: "Oh, Bùi thị trưởng à?"
"Ngươi không phải là Liêu Quốc Trung, ngươi là ai?" người bên kia thực tinh tường, vừa nghe đã biết không phải Liêu Quốc Trung.
"Tôi là người đánh con ông" Hướng Nhật không thèm vòng vo, nói thẳng ra mình chính là kẻ đầu sỏ nện con hắn.
Hiển nhiên, người bên kia không ngờ tới Hướng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dinh-cap-luu-manh/789346/chuong-632.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.