Liêu Quốc Trung, năm nay 55 tuổi, ở vị trí cục trưởng thị cục đã 7 năm, tuy rằng đem thị cục phát triển vững mạnh, nhưng cũng không có cơ hội thăng chức. Mắt thấy tuổi già đến nhanh, làm xong lần này, hắn cũng chỉ có thể thăng chức hoặc vào hội nghị bàn về ưu đãi cán bộ lão thành. Mà sắp mất đi quyền lợi đối với hắn, loại người thường được quyền lực mang đến nhiều chỗ tốt khẳng định rất khó dứt bỏ, cho nên trong khoảng thời gian này mỗi ngày hắn đều ở văn phòng vội vội vàng vàng, dường như mọi việc đều một tay làm, tựa như cả người đang trẻ lại lần thứ hai vậy.
Đang phê chỉnh văn kiện, điện thoại trên bàn đột nhiên vang lên, Liêu Quốc Trung vội dừng công tác nghe điện, bởi vì nhớ ra điện thoại kia chí có lãnh đạo mới gọi tới được, tuy nói muốn lui về, nhưng đối với lãnh đạo, Liêu Quốc Trung cũng không dám nửa điểm lãnh đạm.
"Liêu cục trưởng à? Tôi là Bùi Nghiêm Minh" thanh âm đầu bên kia không nghe ra cảm tình gì, dường như rất máy móc.
Người giống nhau, đây là ngữ khí nhất quán của lãnh đạo, dù ở đâu cũng không biểu hiện tình cảm chân thật của mình.
"Bùi thị trưởng" Liêu Quốc Trung cả kinh, Bùi thị trưởng đầu tiên là chủ quản xây dựng kinh tế Đông Thành, gần đây mới đề bạt làm thường vụ phó, đúng là lúc đường thăng quan rộng mở, không biết hắn tìm một người sắp về như mình có việc gì?
"Ân, có vài việc liên quan đến anh"
Vừa nghe đúng là là có việc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dinh-cap-luu-manh/789339/chuong-625.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.