- Hác tiểu thư khách khí rồi, thật ra tôi cũng đang nhàn rỗi, hôm nay lại đông khách, cho nên đến giúp một tay.
Trương quản lý cười theo, động tác trên tay cũng không chậm lại, bày một loạt đĩa thức ăn lên bàn.
Trên thực tế, đương nhiên hắn xuất hiện không phải vì lí do vừa nói, mà chủ yếu là vì muốn tiếp cận vị đại gia hào phóng đã thẳng tay vứt ra cả trăm triệu, chỉ cần tạo được mối quan hệ tốt, mặc dù chưa chắc có thể kiếm lời nhiều hơn, nhưng có thể làm quen với một đại nhân vật như vậy, đối với bản thân mình cũng đã cực kì có lợi.
- À.
Hác phu nhân thản nhiên nói, nhưng trong lòng không tin một chút nào. Đường đường một vị đại quản lý mà phải động chân động tay đi phục vụ hay sao? Cứ coi như là có quá nhiều khách, cũng không đến mức đích thân quản lý phải xắn tay vào làm. Hơn nữa, chẳng lẽ một nhà hàng lớn như Mỹ Thực Lâu lại thiếu phục vụ viên? Rõ ràng đối phương đáp cho có lệ.
Nghĩ tới đây, Hác phu nhân liếc mắt nhìn cậu gia sư bên cạnh, trong lòng đột nhiên nảy ra một ý: Chẳng lẽ là vì hắn? Nhưng lại cảm thấy khó có khả năng, một sinh viên thiếu tiền đến nỗi phải đi làm gia sư, làm sao có thể quen biết đại quản lý của một nhà hàng sang trọng nhất Bắc Hải cơ chứ? Nhưng nếu không phải như vậy thì giải thích thế nào về hành động kì quái của Trương quản lý.
Không đợi nàng nghĩ thêm, Trương quản lý đã lấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dinh-cap-luu-manh/789011/chuong-297.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.