- Khui cho ta một chai vang đỏ 88, và một đĩa tôm hùm Boston.
Hướng Nhật nói với người phục vụ ở bên cạnh, giọng nói chậm rãi và chắc nịch, không để ý tới khóe miệng Hác phu nhân ở bên cạnh hơi giật giật.
Tiếp đó hắn quay đầu sang hỏi Hác đại tiểu thư:
- A, đúng rồi, Văn Văn, em muốn ăn gì?
- A?
Hác Tiện Văn giật mình, không ngờ lưu manh đột nhiên hỏi ý mình, có chút do dự nói:
- Cho em một phần giống anh đi.
- Như vậy là hai phần tôm hùm Boston.
Hướng Nhật đưa hai ngón tay với người phục vụ.
- Vâng, thưa ngài, lập tức có ngay ạ.
Người phục vụ cung kính lui ra, đối với vị khách trẻ ăn mặc quê kệch này anh ta không hề dám thất lễ hay sơ suất chút nào, vị khách xộp ngông cuồng đã đập một trăm triệu vào mặt địch thủ này thì không một ai ở nhà hàng không nhận ra.
- Hướng tiên sinh quả là đặc biệt, chọn những món ăn đều là những món ngon cả.
Thấy người phục vụ đã rời đi, nam nhân nhã nhặn lịch sự không hề đề cập đến những thứ đó đắt tiền thế nào, chỉ một mực khen ngợi đối phương biết chọn món ngon. Đương nhiên bên trong lời nói thì ngầm có ý bóng gió mỉa mai, còn trong lòng hắn thì xót mãi không thôi. Lần này hắn mời khách đi ăn, lẽ ra hắn phải là người đi chợ gọi món mới đúng, tôm hùm Boston thì không nói làm gì, nhưng xót là xót chai vang đỏ 88.
Hắn có muốn thưởng thức cũng không thoải mái
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dinh-cap-luu-manh/789010/chuong-296.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.