Ngay lúc Liễu Kình Vũ trầm tư, điện thoại đột nhiên vang lên.
Liễu Kình Vũ tiếp điện thoại, cười nói:
– Lưu Tiểu Bàn, sao lại gọi điện cho tôi? Không phải cậu đang bận đi tán gái à?
Lưu Tiểu Bàn cười ha hả nói:
– Đại ca, không phải em không muốn đi mà người ta vẫn còn đang trốn tránh. Đại ca, em rất buồn bực. Rõ ràng là một người phong lưu, phóng khoáng, nhiều tiền, con gái theo đầy rẫy, vì sao cô ấy vẫn không để ý đến em?
Liễu Kình Vũ cười nói:
– Còn không phải vì cậu rất mập à? Nếu cậu chịu giảm béo, có lẽ người ta đã xem trọng cậu.
Lưu Tiểu Bàn lập tức cười khổ:
– Đại ca à, vóc dáng em bây giờ đều là do di truyền. Bố em lúc còn trẻ cũng rất mập, em muốn không mập cũng khó. Anh cũng thấy đấy, bố em còn có thể tìm được người vợ xinh đẹp như mẹ em, em cũng không thể kém hơn được.
Liễu Kình Vũ cười nói:
– Ánh mắt của cậu quả thật không kém. Cô bé Triệu Tử Yên kia nếu nói về tướng mạo tuyệt không thua kém Tào Thục Tuệ. Nhưng vấn đề người ta là Chủ tịch của một công ty lớn, còn không thể so với công ty nho nhỏ của cậu. Mấu chốt là, người ta 23 tuổi đã đảm nhiệm chức vụ Tổng giám đốc của Công ty lớn như vậy, năng lực tuyệt đối không đơn giản.
Lưu Tiểu Bàn cười khổ nói:
– Có ai nói không phải đâu. Người ta là nghiên cứu sinh của Đại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dinh-cao-quyen-luc/2750934/chuong-665.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.