Vương Đại Bưu thật không ngờ, người đang đứng trước mặt mình là Liễu Kình Vũ. Nhất là Đội trưởng vẫn còn đang đứng bên cạnh hắn nữa. Đối với hai người, Vương Đại Bưu không chút do dự lựa chọn.
Vương Đại Bưu vội vàng cung kính nói:
– Bí thư Liễu, Đội trưởng Tào, những gì hai vị nói đều là thật à?
Tào Thục Tuệ lạnh lùng nói:
– Anh không nhìn thấy đại sảnh có màn hình giám sát à? Hiện trường nhiều người như vậy, anh không đi tìm nhân chứng hỏi chuyện sao? Chẳng lẽ là cảnh sát hình sự, quy trình nghiệp vụ cơ bản nhất còn phải để tôi dạy anh sao?
Trong lòng Vương Đại Bưu rùng mình, vội vàng nói:
– Được, tôi biết nên làm thế nào rồi.
Nói xong, Vương Đại Bưu đi đến bên cạnh đám người Quách Chính Huy.
Mấy người thấy tình thế không ổn, sắc mặt liền thay đổi.
Lúc này, Vương Đại Bưu gượng cười nói với Quách Chính Huy:
– Huy thiếu gia, mời các cậu theo chúng tôi một chuyến, phối hợp với chúng tôi.
Quách Chính Huy bình tĩnh nói:
– Phó đội Vương, chắc là anh biết thân phận của chúng tôi?
Vương Đại Bưu cười khổ nói:
– Biết, nhưng Huy thiếu gia à, người bên kia là lãnh đạo trực tiếp của chúng tôi. Hay là cậu gọi điện cho Cục trưởng Quách. Nếu Cục trưởng ra mặt, có lẽ chuyện này dễ giải quyết thôi.
Quách Chính Huy nghe vậy, biết sự việc rắc rối rồi. Nếu ông già nhà mình không ra mặt chắc không qua nổi. Y gật đầu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dinh-cao-quyen-luc/2750932/chuong-664.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.