Liễu Kình Vũ nghe xong không khỏi nhướn mày:
– Toàn tỉnh mà không có lấy một doanh nghiệp đồng ý tham gia?
Chu Phục Sơn nói:
– Ngày đầu tiên có mấy xí nghiệp quy mô không nhỏ có ý tới, nhưng ngày hôm sau liền đổi ý, nói sẽ không đến nữa.
Liễu Kình Vũ nghe xong, sắc mặt liền trầm xuống.
Hắn không phải là đồ ngốc, nghe Chu Phục Sơn báo cáo liền biết chuyện này nhất định không bình thường, nhất định có người động tay động chân.
Phải biết rằng, ở toàn tỉnh Bạch Vân, không có doanh nghiệp nào không biết thị trường hạt giống của huyện Thụy Nguyên lớn đến mức nào? Ảnh hưởng ra sao? Không ai không biết chỉ cần chiếm lĩnh thị trường hạt giống của huyện Thụy Nguyên tương đương với chiếm lĩnh toàn bộ thị trường tỉnh Bạch Vân. Bởi vì thị trường hạt giống của tỉnh Bạch Vân chỉ là cấp 2, hạt giống cấp 1 đều nằm trong tay huyện Thụy Nguyên.
Trước kia, Liễu Kình Vũ thường nghe Tống Hiểu Quân nói đến chuyện công ty hạt giống nào đó muốn tiến công vào thị trường huyện Thụy Nguyên nhưng thất bại. Thời điểm đó, bọn họ muốn tiến vào không được. Hiện giờ mời bọn họ tiến vào, bọn họ cũng không dám tiến.
Kỳ lạ, sự việc khác thường chắc chắn có uẩn tình.
Làm sao bây giờ, Liễu Kình Vũ suy nghĩ cực kỳ mau lẹ. Nghĩ đến khả năng có thể xảy ra vấn đề, lập tức gọi điện cho Lưu Tiểu Bàn:
– Tiểu Mập, giúp tôi điều tra công ty hạt giống của tỉnh Bạch Vân xảy ra
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dinh-cao-quyen-luc/2750843/chuong-619.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.