Tống Hiểu Quân hiểu rất rõ tình cảnh hiện tại của Trình Chính Mậu và Lỗ Nguyên Hoa.
Trình Chính Mậu là Phó Chủ tịch huyện đứng thứ hai từ dưới lên. Trên thực tế ông ta chỉ tạm giữ chức vụ Phó Chủ tịch huyện. Tuy rằng bình thường kẻ nào gặp ông ta cũng toàn là bộ dáng cười mị mị nhưng trên thực tế chẳng có ai trong ủy ban sợ ông ta cả. Bởi lẽ ông ta chẳng phụ trách bất cứ lĩnh vực nào, chỉ chủ yếu phụ tá Chủ tịch huyện triển khai công tác, liên hệ với Mặt trận Tổ quốc huyện.
Về phần Lỗ Nguyên Hoa thì càng không phải nói. Lỗ Nguyên Hoa mặc dù là Phó Chủ tịch giữ chức vụ lâu nhất nhưng hiện tại chỉ phụ trách quản lý văn hóa, tôn giáo, thể dục và công tác. Quyền hạn trong tay có rất ít. Hơn nữa Lỗ Nguyên Hoa cũng sắp về hưu rồi, trên cơ bản lúc nào lão cũng trong trạng thái về hưu, chỉ có những Hội nghị quan trọng lão mới xuất hiện một chút. Bình thường, lão đều ở nhà chơi hoa, câu cá, hoàn toàn trong trạng thái về hưu.
Nhưng lần trước Ngụy Hoành Lâm vì muốn đối phó với Liễu Kình Vũ mà lúc đi dự Hội nghị ở Thành phố liền mang theo nhóm Phó Chủ tịch khác, cố ý để hai vị này ở lại. Kết quả lần đó, huyện Thụy Nguyên xảy ra rất nhiều chuyện, khiến hai người vô cùng bị động và đau đầu. Tống Hiểu Quân tin tưởng, qua sự việc lần trước, hai người chắc chắn cũng chẳng hài lòng với Ngụy Hoành Lâm. Nhất là bình thường Lỗ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dinh-cao-quyen-luc/2750841/chuong-618.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.