Sau khi nghe Đường Thiệu Cương nói, Liễu Kình Vũ hơi trầm ngâm một lúc rồi nói:
- Chủ tịch Đường, ngài muốn nghe lời thật hay là lời nói dối?
Đường Thiệu Cương trầm mặc. Y không phải là kẻ ngốc, y hoàn toàn có thể hiểu được lời nói của Liễu Kình Vũ. Những lời hắn sắp nói có thể vô cùng gay gắt, cho nên hắn mới hỏi như thế. Nhưng thân là Chủ tịch UBND thị xã, tuy rằng bình thường vẫn cùng Tôn Ngọc Long đấu qua đấu lại thậm chí còn phải lo lắng đến lợi ích tổng thể của phe mình, nhưng y vẫn hy vọng bản thân mình có thể làm được việc gì đấy. Cho nên, y không do dự hỏi:
- Đồng chí Liễu Kình vũ, có ý kiến gì cậu cứ nói thẳng đi. Hy vọng cậu có thể mang đến một đề nghị có ích.
Liễu Kình Vũ gật đầu:
- Được, nếu ngài cho phép tôi nói, tôi sẽ nói. Nếu muốn giải quyết vấn đề thật sự của dân chúng. Đầu tiên phải lập tức xóa bỏ Trung tâm giáo dưỡng. Đem người đứng sau đẩy xuống cho không còn đường lui. Chỉ có như vậy, chúng ta mới có thể thật sự làm tốt công tác của mình. Nếu chỉ để bảo vệ mũ quan của mình, muốn để lại cho mình một con đường lui thì Trung tâm giáo dưỡng là một lựa chọn hoàn hảo. Nhưng loại lựa chọn vi phạm chính sách nhà nước này, một khi bị đưa ra ánh sáng, hậu quả vô cùng nghiêm trọng.
Liễu Kình Vũ không nói gì thêm, hắn đang chờ Đường Thiệu Cương trả lời.
Đường Thiệu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dinh-cao-quyen-luc/2750397/chuong-398.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.