Rất nhanh, điện thoại được kết nối, thanh âm của Liễu Kình Vũ truyền đến:
- Chủ tịch Đường, chào ngài, tôi là Liễu Kình Vũ.
Đường Thiệu Cương cười nói:
- Đồng chí Liễu Kình Vũ, có chuyện gì à?
Liễu Kình Vũ trầm giọng nói:
- Chủ tịch Đường, tôi muốn báo cáo với ngài một chuyện.
Đường Thiệu Cương sửng sốt:
- Chuyện gì?
- Chủ tịch Đường, là thế này, sáng sớm hôm nay, không phải có một đám người ở thị trấn Hắc Môi đến trước cửa Ủy ban Kỷ luật chúng ta gây rối sao? Đồng chí Nghiêm Vệ Đông tự mình báo cáo với tôi, còn đề nghị tôi đưa những dân chúng này nhốt vào Trung tâm giáo dưỡng của UBND Thị xã.
Trước kia tôi chưa từng nghe đến Trung tâm này, sau khi đồng chí Nghiêm Vệ Đông nhắc đến, tôi cũng tò mò muốn biết nên mới đến Trung tâm xem xét. Tôi thấy Trung tâm này không nên tồn tại. Dù sao nhà nước ta đã hủy bỏ chế độ giáo dục lao động rồi. Đông Giang chúng ta làm như vậy là không đúng. Cho nên, lúc đồng chí Nghiêm Vệ Đông nhắc đến, tôi mới đến đấy xem xét. Nhưng ở đấy, tôi phát hiện ra rất nhiều vấn đề. Tôi có hai đề nghị thế này, một là hủy bỏ Trung tâm giáo dưỡng, đồng thời cũng miễn chức đồng chí Lý Khúc Đức ngay lập tức.
Nghe được lời này của Liễu Kình Vũ, Đường Thiệu Cương liền sửng sốt.
Y thật không ngờ, Liễu Kình Vũ lại nói cho mình biết nhiều tin tức như vậy.
Không ngờ nhất là say
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dinh-cao-quyen-luc/2750392/chuong-397.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.