Liễu Kình Vũ vừa bước vào trong vừa cất giọng nói:
- Hả? Là ai nói Liễu Kình Vũ tôi không bằng một đống phân chó vậy? Từ lúc Liễu Kình Vũ tôi sinh ra tới giờ, đây là lần đầu tiên tôi nghe thấy đấy. Có gan thì đứng ra đây cho tôi nhìn mặt!
Vừa nói, Liễu Kình Vũ vừa đi tới trước mặt Triệu Hải Ba, vỗ nhẹ vào vai Triệu Hải Ba, nói:
- Ừ, Triệu Hải Ba, rất tốt, thân là đàn ông, nhất định phải kiên định! Những lợi ích thuộc về mình, nhất định phải bảo vệ tới cùng. Ở thị trấn Quan Sơn của chúng ta, ở Hoa Hạ của chúng ta, ai làm việc gì cũng phải làm theo luật pháp, nếu không thì sẽ không có kết cục tốt đẹp đâu. Yên tâm, có Liễu Kình Vũ tôi ở đây, không ai dám động đến một sợi lông của anh đâu!
Trong lúc nói, ánh mắt của Liễu Kình Vũ hướng về phía La Cương.
Lúc đó, La Cương nhìn Liễu Kình Vũ một lượt. Gã sớm nghe ông chủ của mình là Tạ Lão Lục nói về Liễu Kình Vũ. Vị Chủ tịch này tuy trẻ tuổi nhưng y yêu cầu gã sau khi tới Quan Sơn phải rất đề phòng người này, không ngờ lại có lúc gặp mặt trực diện thế này. Liễu Kình Vũ còn trẻ hơn so với tưởng tượng của gã ta, Liễu Kình Vũ đứng trước mặt gã ta tuy thân hình cao to, nhưng gương mặt thì cứ như một sinh viên đang học đại học vậy. Một người trẻ tuổi như vậy không ngờ lại có thể làm Chủ tịch thị trấn, cũng là có chút năng lực
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dinh-cao-quyen-luc/2749733/chuong-75.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.