Mỗi ngày Bạch An Tương đều thay đồ ngủ trước khi đi tắm.
Và mỗi lần thay đồ ngủ, cô luôn yêu cầu Trình Uyên quay lưng lại.
Tuy rằng rất bất đắc dĩ, nhưng Trình Uyên vẫn là mỗi lần đều làm theo.
Cuối cùng, bắt đầu từ ngày hôm qua, anh đã tìm thấy một thứ rất mạnh mẽ – người bảo vệ tủ quần áo.
Dù sao ban ngày cũng không có việc gì làm, nên Trình Uyên tranh thủ dùng giẻ lau đi lau lại lớp bảo vệ bằng thép không gỉ trong lúc Bạch An Tương đi vắng, nó sáng bóng như gương.
“Anh quay lưng sang kia đi.” Bạch An Tương nhẹ nói.
Trình Uyên giả vờ rất thất vọng và bất mãn, vẫn lẩm bẩm “có gì đâu mà quay, của vợ anh thì nhìn có đã làm sao.”
Nhưng anh vẫn quay lại, rồi nhìn chằm chằm vào tay nắm inox sáng như gương trên tủ quần áo không chớp mắt.
Bạch An Tương bắt đầu thay quần áo.
Trình Uyên đột nhiên phát hiện bởi vì độ cao, tay nắm cửa chỉ có thể hiển thị vị trí phía trên ngực của Bạch An Tương, nhìn xuống thì không thấy được …
Anh không can tâm nên nhích người lên, vươn cổ nhìn.
Kết quả là anh không nhịn được vì duỗi thẳng xương ức, lập tức đau nhe răng nhếch miệng, nhưng hắn vẫn cố chấp, bởi vì chết vì gái là cái chết sướng chỗ đái Nhiều hơn một chút và nhiều hơn một chút.
Chỉ một ít nữa thôi…!
Nhưng mà, khi Bạch An Tương tiếp tục cởi áo lót, liền xoay người quay lưng về phía Trình Uyên, tức là quay lưng về phía tay nắm cửa.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dinh-cao-phu-quy/1141714/chuong-313.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.