Cứu chữa Thời Sá Trình Uyên đón Lý Nam Địch trên đường, lái xe đi thẳng đến nhà Thời Sách ở Vịnh Ánh Trăng.
Sau khi lên xe, Lý Nam Địch thấy vẻ mặt nghiêm trọng của Trình Uyên nên không dám hỏi đã xảy ra chuyện gì.
Tới thà Thời Sách, Nhấn chuôf§ cửa. W 9 Người mở cửa là Thời Sách. Cậu ta thấy Trình Uyên đột nhiên chạy tới, không khỏi ngẩn ra: “Ơ, anh. Sao anh lại tới đây?”
Trình Uyên vừa muốn nói thì chợt nghe thấy một giọng nữ trung niên truyền tới từ phòng khách.
“Sách Sách, ai vậy con?”
Rất rõ ràng, đây là mẹ của Thời Sách.
Bước vào phòng khách, lần đầu tiên Trình Uyên nhìn thấy người mẹ điên của Thời Sách, nhưng bây giờ nhìn có vẻ rất bình thường.
Quần áo gọn gàng, đeo kính lão, cầm khăn trong tay, hình như đang dọn dẹp nhà cửa.
Thời Sách cười nói với mẹ cậu ta: “Mẹ, anh ấy là sếp của con”
Mẹ tìnl đi”
ủa Thời Sách nhìn thấy Trình Uyên, lập tức nhiệt ¡ da, đây là sếp à, nhìn qua thật trẻ. Mau mời vào Trình Uyên gật đầu cười với mẹ Thời Sách, nói: “Dì ơi, cháu có chút việc tìm Thời Sách”
Mẹ Thời Sách bỏ khăn xuống, lau tay vào tạp dề, cười nói: “Được, các cháu nói đi, dì đi ra ngoài mua đồ ăn, trưa nay ở nhà ăn đi”
Trình Uyên chỉ cười không đáp, đợi mẹ Thời Sách vừa đi thì Thời Sách khó hiểu hỏi: “Anh, hôm nay không phải ngày đấu giá sao? Sao anh chưa đi?”
Nghe vậy, nụ cười trên mặt Trình Uyên từ từ biến mất.
Chợt tát một cái lên mặt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dinh-cao-phu-quy/1141594/chuong-193.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.