Hôm nay đi dạo phố mua rất nhiều quần áo cho Bạch An Tương. Lúc đó Trình Uyên hỏi cô thích gì, cô thẹn thùng không chịu nói nên Lý Nam Địch cứ dựa theo sở thích của mình mà chọn vài bộ cho cô.
Hơn nửa đêm không ngủ được, Bạch An Tương đai mặc thử từng bộ quần áo. HP “Ì ỡ Lúc Trình Uyên lặng lẽ mở cửa thì đúng lúc cô vừa cởi đồ, còn chưa kịp mặc bộ tiếp theo.
‘Yết hầu chuyển động, Trình Uyên không nhịn được nuốt nước bọt.
Bạch An Tương hoàn toàn chú ý vào gương. Cô mặc vào.
quần áo mới, xoay tròn trước gương, trên mặt tràn đầy nụ cười hạnh phúc.
Trong lòng Trình Uyên cũng đang mỉm cười, sau đó lặng lẽ đóng cửa.
Bạch An Tương mất trí nhớ, tình cảm cũng xảy ra thay đổi, biến thành nhát gan dễ thẹn thùng. Anh không đành lòng quấy rầy nhã hứng của cô.
Nhớ tới Bạch An Tương của hai năm trước lạnh lùng nói với mình: Nếu anh dám đụng vào tôi thì tôi thà chết. Nhớ tới Bạch An Tương vì Trình Uyên xoay sở tiền mua nhà mà cãi nhau với mẹ cô.
Trình Uyên không khỏi cảm khái muôn vàn, trong lòng cũng hết sức phức tạp.
“Ít nhất thì hiện tại em vui vẻ” Trình Uyên nhẹ giọng nói.
Trình Uyên quay về phòng cho khách, vừa định chuẩn bị ngủ thì điện thoại bỗng vang lên. Anh lấy điện thoại ra nhìn, thấy Thời Sách gọi tới thì không khỏi giật mình.
“Cậu làm sao để ra ngoài?” Anh gấp gáp hỏi.
Trình Uyên biết với bản lĩnh của Thời Sách thì mở khóa chỉ như trò chơi. Anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dinh-cao-phu-quy/1141593/chuong-192.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.