Ngày hôm sau, thành phố Tân Dương, Tập đoàn Tuấn Phong.
*Cho nên nói, người phụ trách công trường Trương Phát kia có vấn đề sao?” Vương Tử Yên giật mình hỏi.
Trước đó điều tra ra được Long Đẳng và Trích Thủy lợi dụng sản phẩm tấm giữ nhiệt với số lượng lớn, Trình Uyên đã từng dân theo Vương Tử Yên đến công trường của Vịnh Ánh Trăng, cũng điều tra ra được Vịnh Ánh Trăng tạm thời sử dụng những tấm vật liệu kia, lại chia thành hai đống.
Một đống dùng rất nhiều, một đống lại chỉ tích trữ ở đó, hoàn toàn chưa từng đụng vào. … “` lí Ĩ Lúc đó Trình Uyên đã hỏi tại sao chỉ dùng bên đống này, Trương Phát nói qua loa, là do đám công nhân tự quyết định, ông ta cũng không rõ lắm.
“Bây giờ xem ra chính là như vậy” Trình Uyên gật đầu: *Long Thầm Lãng và Tiêu Mục âm mưu với nhau làm tấm vật liệu kém chất lượng, định hãm hại chúng ta, nhưng thực tế lại là Tiêu Mục đang gài bây Long Thầm Lãng, anh ta sản xuất ra tấm vật liệu đủ tiêu chuẩn, cùng vận chuyển đến công trường với những tấm vật liệu của Long Thầm Lãng, nhưng tại sao công nhân của chúng ta lại chỉ dùng sản phẩm đủ tiêu chuẩn của Tiêu Mục?” *Cô có thể nhận ra hai tấm vật liệu này có gì khác nhau sao?” Vương Tử Yên lắc đầu, dường như hiểu ra điều gì: “Tôi không nhận ra được.” “Bởi vậy mới nói, nếu chỉ liếc mắt nhìn, hoàn toàn không có cách nào phân biệt được, vậy tại sao công nhân lại biết rõ đống nào tốt đống
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dinh-cao-phu-quy/1141528/chuong-127.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.