Vương Mạnh Xuyên không ngờ Trình Uyên lại thật sự lấy sáu triệu đến, còn lại là tiền mặt.
Bây giờ anh ta đã sợ đến ngu người từ lâu, phải biết rằng khi nãy anh ta còn châm chọc Trình Uyên, nói anh diễn kịch nữa.
Thấy Trình Uyên đi về phía mình, Vương Mạnh Xuyên vội lùi về sau, trốn sau lưng Vương Thành còn đang giật mình, chỉ vào Trình Uyên nói: “Anh… anh muốn làm gì?” Trình Uyên đi đến trước mặt bọn họ rồi đứng lại: “Nói thật, tiền là các người nợ, tôi vốn không muốn cũng không nên trả thay các người” Nghe vậy, Vương Thành và Tôn Hân đưa mắt nhìn nhau, ai cũng không dám nói chuyện.
Thật sự ngoài Vương Tử Yên, cả nhà bọn họ đều khiến Trình Uyên cảm thấy rất ghê tởm.
Trình Uyên nói tiếp: “Các người coi Tử Yên như một món hàng, có lẽ các người hoàn toàn không xem cô ấy như ruột thịt của mình, có lẽ trong mắt các người chỉ có con trai cưng của các người, nhưng tôi dám khẳng định, nếu các người vì thiếu tiền mà làm đến mức này, tuy Tử Yên biết thái ủa các người, nhưng vẫn sẽ chọn hy sinh bản thân: “Có biết vì sao không?” “Vì cô ấy có hiếu, vì cô ấy xem các người là người nhà duy nhất của mình” Trình Uyên đột nhiên rất tức giận, giọng nói cũng bất giác cao hơn rất nhiều, tựa như đang quát to vậy: “Nhưng các người thì sao? Người nhà như các người lại làm tổn thương cô ấy như thế, xem cô ấy như một món hàng, không quan tâm việc hy sinh hạnh phúc cả đời của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dinh-cao-phu-quy/1141506/chuong-105.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.