“Rõ ràng chỉ thiếu sáu triệu lại ký tiền nợ mười triệu, thật không hiểu ông nghĩ gì nữa” Trình Uyên đi ra khỏi đám người, lắc đầu nói.
Mọi người ở đây bị sự xuất hiện của Trình Uyên hấp dẫn ánh mắt, ai cũng đưa vẻ mặt khó hiểu nhìn về phía anh.
Vương Mạnh Xuyên trợn to mắt chỉ vào Trình Uyên tức giận nói: “Con mẹ nó lại là anh, anh đến làm gì?” “Tôi đến ngăn cản để ba cậu khỏi bị lừa” Trình Uyên hờ hững nói, sau đó nói với Vương Thành: “Bây giờ đã là thời đại nào rồi mà còn ép hôn chứ?” “Đầu tiên, ông làm thế là không hợp pháp, cái gì mà lệnh của ba mẹ làm mai làm mối, nếu Tử Yên không đồng ý thì tất cả đều là vô nghĩa, sau cùng cũng chỉ còn lại con số trên giấy thôi, rõ ràng chỉ có sáu triệu lại trở thành mười triệu!” “Đúng, con số này có tác dụng trên pháp luật, vì nó hoàn toàn chỉ là một điều khoản thiếu nợ mà thôi” Nghe thấy lời của Trình Uyên, Vương Thành lập tức sợ đến đổ mồ hôi lạnh.
Còn Vương Mạnh Xuyên thì đột nhiên xông tới đẩy anh một cái, chỉ vào mặt anh nói: “Con mẹ nó anh bớt nói hươu nói vượn ở đây đi, tất cả chuyện này đều là anh gây ra, nếu không chị tôi đã sớm cưới anh rể tôi rồi” Sự xuất hiện của Trình Uyên làm rối hết tất cả mọi chuyện, vốn cũng khiến Thái Lâm rất không vui, hơn nữa cũng có dự định để đàn em dạy dỗ Trình Uyên một trận, nhưng chợt nghe thấy lời nói của Vương
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dinh-cao-phu-quy/1141505/chuong-104.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.