Nói dối là ra ngoài mua nước uống, James đi mua 1 cái SIM điện thoại. Anh biết nếu thấy số anh gọi tới John sẽ không thèm nghe. Những lúc thế này có sự xuất hiện của cậu ta vẫn tốt hơn, thêm người quan tâm lo lắng cho Phương Nhi mặc dù James nghĩ quyết định như vậy thật thiếu khôn ngoan.
John vẫn còn yêu vợ anh. Ánh mắt nồng nàn cậu ta dành cho Phương Nhi hôm 3 người gặp nhau lần trước khi vợ chồng anh đi khám thai, tuy cũng hơn 1 tháng rồi James vẫn không thể quên nổi. Nó rừng rực cháy như muốn ăn tươi nuốt sống Phương Nhi.
Lúc nghe thấy giọng hờ hững của John bên kia đầu dây, James nói vội vàng hấp tấp như thể e sợ nếu không nói nhanh sẽ lỡ việc mất:
- 2 ngày nữa cô ấy sinh, cậu lên Hà Nội được không?
Đáp lại anh là khoảng im lặng thật dài làm James ngỡ như gặp trục trặc đường truyền. Rồi John hỏi lại với cái giọng khàn khàn lạ lẫm:
- Sao lại 2 ngày, 21 ngày nữa chứ?
- Không! Phương Nhi phải kích đẻ nên lịch được đẩy lên sớm hơn.
Lại im lặng hồi lâu rồi John dập máy.
1 ngày trước khi sinh huyết áp cô đột ngột vọt lên 190/ 90, bình thường huyết áp cô rất đẹp 100/ 70, anh tưởng mình cũng bị tăng huyết áp theo vợ, căng thẳng tột độ như tử tù sắp bị đưa lên ngọn đầu đài.
Chắc sẽ không sao đâu nhỉ, bao nhiêu khó khăn vất vả đã vượt được qua, cả chặng đường dài đã nằm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dieu-xa-voi-mang-ten-hanh-phuc/3506423/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.