James cười ngặt nghẽo khi thấy Phương Nhi dán Salonpas đầy chân. Cô nổi cáu tiến tới xỉa giữa trán anh, hỏi:
- Còn cười được sao, vì ai mà em ra nông nỗi này?
Kéo cô vào lòng, anh thản nhiên đáp:
- Tại em lười vận động đấy chứ. Cho dù có bầu bí cũng không nên chỉ nằm 1 chỗ, không tốt cho thai nhi đâu.
Rồi chợt nhận ra, mặt James biến sắc. Anh hỏi, hơi hoảng hốt:
- Anh quên, em đang mang thai có được dùng cao dán không?
- Được mà, em hỏi bác sỹ rồi!
Thở phào nhẹ nhõm, James lôi cái gối để ra giữa giường rồi đỡ cô nằm xuống. Chèn gối bên trái, chèn gối bên phải cho Phương Nhi thấy thoải mái nhất xong đâu đó anh bắt đầu xoa bóp cho cô.
- Vợ ơi, dễ chịu không em?
- Đừng có gọi như thế! - Phương Nhi hấp tấp bịt miệng anh lại.
- Tại sao?
- Nói trước bước không qua!
James toét miệng cười:
- Vậy là em cũng sợ “không qua”? Em cũng mong chúng mình chính thức là vợ chồng đúng không?
Nhìn James 1 lúc lâu rồi cô hỏi:
- Nếu kết hôn rồi em vẫn được đi làm chứ?
- Đương nhiên! Em hỏi gì kì lạ vậy. Anh biết em yêu công việc của mình đến thế nào mà, chẳng có lí do gì để anh ngăn cản em làm việc hết.
1 nỗi xúc động dâng lên làm mắt cô cay cay. Nếu tính bài toán kinh tế thì Phương Nhi nghỉ làm còn có lợi hơn. Thuế thu nhập cá
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dieu-xa-voi-mang-ten-hanh-phuc/3506421/chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.