Vì Phương Nhi chuyển về nhà sống để tiện cho việc chăm sóc mẹ nên John cũng phải quanh quẩn gần đấy ngộ nhỡ có việc gì cần thì trợ giúp cho cô. Do đó bây giờ anh ở nhà của Châu! Có nằm mơ John cũng không bao giờ tưởng tượng nổi mình lại sống trong nhà của tình địch.
Mà hắn ta sao phải ở trong căn nhà to tổ bố này làm gì nhỉ. Nhà chỉ có 3 người: Châu, bé Bi và bà giúp việc. Châu ngủ cùng với bé Bi để đề phòng trường hợp lỡ đâu bé có thức giấc giữa đêm không thấy có ai lại hoảng sợ hoặc bé mắc tè, thành thử nhà toàn phòng trống. Bà giúp việc của Châu lại quá lười biếng không như những người John thuê nên phòng để không bụi dày cả lớp, nhà y như 1 cái nhà hoang.
John sợ bệnh trầm cảm của cô quay lại, mà có khi đã quay lại rồi, nên gọi điện cho cô liên tục. Anh bắt Phương Nhi nói chuyện, bắt cô tâm sự, anh cũng nói rất nhiều vì anh biết cô thích nghe giọng của anh. Nhưng vấn đề nằm ở chỗ Phương Nhi chẳng chịu mở lòng.
Những lúc sang nhà Châu ngủ cùng anh, cô cứ thút thít khóc suốt. Và chỉ có thế thôi, không hé răng câu nào. Tốt khoe xấu che, những chuyện đáng xấu hổ cô chẳng chịu nói ra càng làm John thêm lo lắng.
Anh phải làm gì đấy để can thiệp thôi, sao Phương Nhi lại phải chịu đựng bao ấm ức như thế. Cô có lỗi gì đâu, cô hi sinh vẫn còn chưa đủ chắc.
1 ngày sau
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dieu-xa-voi-mang-ten-hanh-phuc/3458648/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.