Mười lăm tháng tám.
Trăng sáng nhô lên cao, soi bóng xuống khắp mặt đất.
Nghê Hiển Hách cúi đầu thở hổn hển, bởi nhiệt độ cơ thể cao mà vầng trán đẫm mồ hôi hột, đôi đồng tử đen láy không giấu được ý tình nồng nhiệt.
Người Lâm Lập An cũng nóng rực, không kém hắn là bao, hai cơ thể gần kề, da thịt đàn hồi ma sát lẫn nhau.
“Hiển Hách..” Lâm Lập An khẽ cười rộ lên, chậm rãi kêu một tiếng.
Nghê Hiển Hách cắn răng rút ra, cúi đầu hôn sâu kẻ câu dẫn dưới thân như muốn nuốt lấy đôi môi cậu.
Rõ ràng trời thu trong trẻo như vậy, nhưng lại có thể cảm nhận được ý xuân nồng nàn.
Lâm Lập An gầm nhẹ một tiếng, ôm lấy cơ thể Nghê Hiển Hách, hôn lên hốc cổ hắn.
Say sưa triền miên…
Nửa đêm, cửa nhà bị mở ra.
Trước cửa, một người đàn ông trung niên đứng trong bóng đêm thấp giọng nói, “Bố, con không có chìa khóa phòng này.”
Ông cụ đã qua tuổi thất tuần, trán hằn sâu những nếp nhăn nhưng vẫn sáng rộng, sống mũi thẳng tắp, trên má trái có một vết sẹo dài một thước, người ông toát ra một loại khí chất đặc biệt, không giận nhưng cũng đủ khiến người ta cảm thấy bị uy bách.
“Cần gì chìa khóa, Tiểu Ngũ, mau mở cửa.”
Một người đàn ông hơn ba mươi tuổi bước lên phía trước, đạp một cước vào cửa phòng.
Cửa vang ầm một tiếng, không muốn tỉnh dậy cũng khó.
Lâm Lập An ưm một tiếng, đang mộng đẹp lại bị
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dieu-valse-cua-nhung-ke-can-ba/3016706/chuong-53.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.