Hiển nhiên mẹ Lâm không kể chuyện của Lâm Lập An cho Lâm Phương Hào.
Lâm Lập An cùng Lâm Phương Hào đi xã giao, thị trưởng Vương quyền không nhỏ, ao sào ở Ngô Trấn bán đắt, hơn bốn nghìn vạn tệ, chỉ riêng số lẻ thôi cũng đã đủ để Lâm Phương Hào xoay chuyển tình hình tài chính của công ty.
Bàn chuyện mua bán cùng Khương gia, quả nhiên gặp vấn đề.
Ở Chương Châu, hai nhà giống như hai đỉnh trời, không muốn ‘nuốt gọn’ đối phương, ấy là điều không thể. Nhưng ‘nuốt’ bằng cách nào, công ra sao, thủ thế nào, rất khó nói.
Lâm Phương Hào uống hai bình Mao Đài, vất vả chống người đứng dậy, Lâm Lập An vội vã đỡ ông vào buồng vệ sinh.
“Bố, bố cũng đã hơn năm mươi rồi, sao lại uống nhiều như vậy, lại còn cản rượu cho con.”
Lâm Phương Hào nói, “Không sao, bố có nhiều kinh nghiệm, con hẵng còn nhỏ!”
Lâm Lập An bật cười.
Lâm Phương Hào ngạc nhiên nhìn con trai.
“Con vốn không biết rượu bia gì cả, nhưng từ khi nhà ta có tiền, cái gì con cũng biết. Bố xem, mấy cổ phiếu con đầu tư, không phải Ngũ lương dịch thì cũng là Mao đài.”
“Mắt chọn cổ phiếu của con không tồi, bố thấy mấy nhánh con theo đều thích hợp làm ăn lâu dài, không cần tốn quá nhiều tinh lực.” Lâm Phương Hào ôm bụng, cười nói.
Lại nói, cái này phải cảm ơn Hàn Nhược, Lâm Lập An nghĩ, Hàn Nhược rất có tài trù tính cổ phiếu, cổ phiếu cậu ấy mua giúp Lâm Lập An mấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dieu-valse-cua-nhung-ke-can-ba/3016704/chuong-52.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.