Nghê Hiển Hách không ngờ, mình vừa nơi lỏng một cái, Lâm Lập An đã chạy đến nơi mình không thể thấy.
Vốn tưởng tên kia cùng lắm cũng chỉ chạy loạn ở Bắc Kinh, ai biết nháy mắt một cái tên ấy đã chạy tới Anh rồi.
Sai người điều tra tư liệu nhập học đại học trong một năm gần đây, cả thế giới không có tân sinh nào tên Lâm Lập An.
Hành tung của Lâm Lập An, hành tung của Lâm Lập An! Hắn như vậy mà phải đi hỏi Hàn Nhược.
Đương nhiên Nghê Hiển Hách không thể tiêu tốn toàn bộ tâm tư cho chuyện truy tìm hành tung của Lâm Lập An, loại chuyện ấy thật sự rất khó coi và mất mặt, giống như một người bị ruồng bỏ.
Tiểu công tử vốn rất kiêu ngạo, mặc dù tự tôn của hắn đã hao tổn ít nhiều vì Lâm Lập An, nhưng hắn không cho phép mình mất tinh thần chỉ vì chuyện tình cảm.
Ngay từ ngày còn bé, Thiệu Vĩnh Chi đã rất có phong thái của người đứng đầu. Ngày đó hắn dẫn đầu cả tốp trẻ con trong khu nhà ra ngoài chơi khắp nơi, duy chỉ có mình Nghê Hiển Hách là ngồi một mình trong nhà đọc các tác phẩm nổi danh thế giới. Mới lên sáu hắn đã học thuộc rất nhiều mặt chữ, đọc sách chẳng bao giờ phải đánh vần từng từ.
Lúc Thiệu Vĩnh Chi tiến vào, Nghê Hiển Hách đang đọc sách, là tác phẩm “Người ngoài cuộc.”
Thiệu Vĩnh Chi cười hỏi, “Cậu mà cũng muốn làm một người ngoài cuộc ư?”
Nghê Hiển Hách nhìn hắn, không mảy may sợ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dieu-valse-cua-nhung-ke-can-ba/3016679/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.