Chiếc nệm mềm mại khẽ run lên, Nghê Hiển Hách chăm chú nhìn gương mặt Lâm Lập An dưới thân, vuốt ve gò má cậu.
Lâm Lập An không rõ có phải vì say mà thần trí trở nên mơ hồ hay không, nên khi thấy hắn chạm lên mặt mình, cậu cũng vươn tay chạm lên người hắn, làn da mềm mại dưới lòng bàn tay khô ráo mà ấm áp, Lâm Lập An ghen tị lẩm bẩm, “Sao có thể trắng như vậy chứ.”
Lâm Lập An hưởng thụ mà duỗi người, khăn tắm liền rơi xuống, Nghê Hiển Hách thở dốc, nhìn cậu trai trần truồng uốn tới ẹo lui như vương tử, dưới ánh trăng mờ, làn da ánh lên sắc ngọc trai nhàn nhạt, Nghê Hiển Hách nhắm mắt lại, mò tay vào tủ đầu giường.
Tiếng kim loại va vào nhau và cảm giác lành lạnh khiến Lâm Lập An đứng hình trong giây lát, cậu lắc lắc cổ tay trong kinh ngạc.
Dù sao Nghê Hiển Hách cũng từng học quyền anh, cơ thể được tôi luyện, trong khi cậu vẫn chưa hết sửng sốt thì hắn đã nhanh chóng nhảy xuống giường, lấy ba cái còng khác còng chân tay cậu lại.
Không lâu sau, trán Lâm Lập An được đắp một chiếc khăn mặt lạnh, Lâm Lập An không nói gì, nhưng cơ thể giãy dụa theo bản năng.
Nghê Hiển Hách ung dung nói, “Cậu cứ từ từ tỉnh rượu trước đi đã, nghe lời tôi, tôi biết cậu đã tỉnh, nhưng không nên tự làm mất sức, như vậy chỉ thêm mệt thôi.”
Lâm Lập An không biết Nghê Hiển Hách vào phòng tắm bao lâu, nhưng từ lúc Nghê Hiển Hách
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dieu-valse-cua-nhung-ke-can-ba/3016675/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.