“Đây là bố mẹ cậu?” Lâm Lập An hỏi.
“Ừ, cậu không thấy câu hỏi này rất vô nghĩa à?” Nghê Hiển Hách mất kiên nhẫn đáp
“Bố mẹ cậu đẹp thế này, sao cậu khó coi vầy?” Lâm Lập An cố ý chế nhạo hắn, thật ra từ nhỏ Nghê Hiển Hách đã rất xinh trai, chỉ là đó giờ Lâm Lập An luôn cảm thấy tự ti vì bị hắn vượt mặt, nên cố ý nói mấy lời cay đắng chọc tức hắn cho vui.
Có điều hiếm khi nào Nghê Hiển Hách yên lặng không phản kích lại như bây giờ.
Lâm Lập An không nhận ra Nghê Hiển Hách đang có tâm sự, cứ vô tư hỏi tiếp: “À, mà sao bố mẹ cậu vẫn chưa về nhỉ, đã muộn thế này rồi?”
Nghê Hiển Hách cười lạnh, “Cậu hỏi bố hay mẹ tôi?”
Lâm Lập An không đủ dũng khí nói tiếp, cậu thấy bầu không khí dường như lạnh hơn rất nhiều.
Nghê Hiển Hách nhạt giọng nói: “Nếu cậu hỏi bố tôi, tôi đoán bây giờ ông ấy đang lăn lộn cùng một chỗ với cô thư kí xinh đẹp. Nếu cậu hỏi mẹ tôi, bà ấy đang tham gia cái hội nghị giao lưu văn hóa gì đó, nói trắng ra là đang chơi mạt chược với đi làm đẹp với mấy ông bà quan chức, có cho thêm mấy ngày nữa vẫn chưa về đâu.”
Đêm hôm đó, có lẽ vì Lâm Lập An uống có chút say nên không có chút sức uy hiếp nào với Nghê Hiển Hách, hoặc bởi vì gió đêm làm say lòng người, máu chảy xuôi theo cồn, Nghê Hiển Hách kể rất nhiều chuyện trong lòng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dieu-valse-cua-nhung-ke-can-ba/3016617/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.