“Anh … Đừng như vậy.” Lôi Khế Nhĩ muốn tránh, nhưng là bị cọ có chút nóng. Tay Lý Ngang tham nhập tới bộ vị rất mẫn cảm của cậu, nhanh kháp không tha, vừa chà xát vừa vân vê.
“Anh….”
“Ân — ?” Lý Ngang trầm thấp, có chứa thanh âm khiêu khích vang lên ở bên tai, càng thêm thử thách lực nhẫn nại của Lôi Khế Nhĩ.
“Ở nhà người khác …. “ Lôi Khế Nhĩ phát ra kháng nghị
“Để anh sờ sờ em là tốt rồi. Động tĩnh quá lớn sẽ làm ồn người khác.”Lý Ngang có điểm vô lại, mặc kệ Lôi Khế Nhĩ giãy dụa, đem người đến quần cũng đều cởi ra. Bàn tay to duỗi ra, rút mấy miếng khăn giấy để ngay trước Lôi Khế Nhĩ, để tránh cho chất lỏng tràn ra, dính vào ra giường.
Lôi Khế Nhĩ thấy ngăn không được hưng trí của Lý Ngang, vùi đầu vào gối, đem tiếng rên rỉ thở dốc toàn bộ chôn ở bên trong.
“Lôi Khế Nhĩ, đừng chôn, anh muốn nghe thanh âm của em.” Lý Ngang không muốn cậu làm như thế, nghĩ muốn cắn cổ cậu.
Lôi Khế Nhĩ lắc đầu, không để ý tới yêu cầu của y.
“Ô…”Lôi Khế Nhĩ kêu một tiếng, Lý Ngang cư nhiên cắn cổ cậu, thân thể cậu co rụt lại, không vùi đầu vào gối nữa. Trừng Lý Ngang, để y đừng nháo.
“Anh yêu em.” Lý Ngang vui vẻ cười, hướng cậu nói lời yêu thương.
Lôi Khế Nhĩ nhìn y, vốn muốn nói cái gì đều đã quên, trong mắt chỉ còn có Lý Ngang.
Lý Ngang khom người về phía trước hôn môi của cậu, “Lôi Khế Nhĩ, em còn chưa có trả lời anh.”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dieu-uoc-cua-de-con/15384/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.