“Bữa tối đã sẵn sàng.” Ái Đức Mông từ phòng bếp đi ra phòng khách, đối bọn họ nói.
Mọi người đi tới bàn ăn, đến bàn ăn mỗi người đều có vị trí và cương vị riêng, đại chỉ huy gia lấy ra rượu vang quý giá giúp vui. Ái Đức Mông lấy pho mát trong nhà ra chiêu đãi, phối hợp rượu vang cùng nhau ăn.
Lôi Khế Nhĩ đối với rượu vang có chút hứng thú, nhìn đại chỉ huy gia muốn giúp cậu rót một ly rượu, chờ mong tay gõ nhẹ lên mặt bàn, ánh mắt mong đợi.
“Thật có lỗi, em của tôi không thể uống rượu.” Lý Ngang nói ra một câu trong nháy mắt làm tiêu tan chờ mong của cậu.
“Chưa đến tuổi trưởng thàng sao ?”
“Không phải, nhưng em ấy uống rượu vào thì sẽ nổi mẩn đỏ khắp người”
“Thì ra là thế. Như vậy có thể uống nước trái cây được chứ ?”
Lôi Khế Nhĩ có chút thất vọng, nhưng cậu không có khả năng trước mặt người ngoài cùng anh trai tranh cãi, thật ra cậu uống rượu không hề bị nổi mẩn trên da. Đối đại chỉ huy gia gật đầu, thuận theo trả lời, “Nước trái cây có thể uống, cám ơn.”
Cậu nhận được một ly nước trái cây, phối hợp bữa tối, pho mát vẫn có thể ăn. Quên đi, dù sao nước trái cây cũng rất ngon, so với rượu vang cũng không kém. Lôi Khế Nhĩ trộm liếc mắt nhìn anh cậu một cái, cùng người khác nói giỡn, một chút cũng không hề chột dạ về lời nói dối. Người này ý muốn bảo hộ quá mạnh mẽ, ngay cả uống hay không uống rượu cũng muốn quản
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dieu-uoc-cua-de-con/15381/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.