Quỳnh Anh bất lực lắc đầu đầy ngán ngẩm. Sắc mặt trầm xuống như mất đi một phần sức sống uể oải mà lê bước đi. Kiểu này thì chẳng còn hứng ăn nữa, về nhà cho lành vậy! Hạ xuống ý niệm cô xoay người dời bước, đột nhiên không biết vô tình hay cô ý Triệu Chí Thanh từ đâu chậm rãi tiến về phía Quỳnh Anh.
“Ơ kìa, lại gặp nhau rồi!” Khuôn mặt điển trai cộng thêm nụ cười xán lạn khiến người khác không khỏi động tâm. Chí Thanh ánh mắt tựa như vô tình tựa như ngạc nhiên, chớp chớp một cách vô số tội nhìn Quỳnh Anh.
Nghe tiếng động cô quay người lại thì phát hiện thanh niên nọ đã đi tới gần mình. Nhất thời không biết phải làm sao, Quỳnh Anh bất động đứng ngốc tại chỗ.
“...”
Thấy Quỳnh Anh đứng ngây người ở đó Chí Thanh không vòng vo lại tiếp tục thừa dịp xông lên.
“Vừa hay tôi đang tính đi ăn cái gì đó, nếu em không phiền... Tôi có thể mời em đi ăn một bữa không?”
Âm thanh dịu dàng lại thành khẩn hiếm thấy, Quỳnh Anh nhìn nhìn người trước mắt một lúc cũng không có bất kì động thái gì tiếp theo. Mi mắt rủ xuống, bàn tay không tự chủ nắm chặt một chút. Ban đầu cô gặp gã này cũng không phải bày ra bộ dáng ỉu xìu như vậy. Nhưng kể từ lúc tỉnh dậy khi nãy, cô cảm thấy trong tâm trí mình có gì đó rất trống trải. Đặc biệt đối với người đàn ông này lại càng cảm thấy khó nói nên lời. Khi tiếp xúc với anh ta vừa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dieu-toi-muon-la-hanh-phuc/3318406/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.