Quán café chỉ gần trưa ở đây không quá đông khách, quán được trang trí theo phong cách lấy thiên nhiên làm chủ đạo với vô số chậu hoa lá lớn bé đặt xung quanh làm bầu không khí dịu mát hơn, cũng khá yên tĩnh, Phương Trinh mỉm cười ngọt ngào.
“Mấy năm nay công việc của anh ổn cả chứ?”
“Thì mọi thứ vẫn ổn, anh đang làm chuyên viên tư vấn khách hàng ở chi nhánh tập đoàn Huy Tinh” – Trọng Khánh tự hào giới thiệu, nét mặt, thái độ vô cùng nhẹ nhàng đáp lời Phương Trinh, khác hẳn hoàn toàn so với khi ở bên cạnh Quỳnh Anh.
Phương Trinh cảm nhận thái độ nhẹ nhàng của Trọng Khánh đối với mình trong lòng không khỏi đắc ý.
“Mà sao hôm nay anh lại đến bên ngoài Hướng Dương vậy?”
“À hôm nay anh xin nghỉ đưa Quỳnh Anh đến đây phỏng vấn.”
Nghe đến tên “Quỳnh Anh” thoáng chốc trong mắt Phương Trinh trào dâng ý hận, nhưng chúng chỉ hiện lên rất nhanh, ngay lập tức sau đó cô ta trở về dáng vẻ bình thường, khuôn mặt tươi tắn nở nụ cười lương thiện.
….
Nhận được tin nhắn từ messenger của Gia Linh, Kim Lan lập tức đi đến nhà vệ sinh, cô ta thầm đoán chắc là Gia Linh đang bày trò gì để chỉnh đốn người khác, mà người đó có lẽ không ai khác là Quỳnh Anh, nghĩ như vậy cô ta càng thêm đắc ý đi đến nhà vệ sinh.
Đến trước cửa cô ta thấy gần đó có mấy cái biển báo “Nhà vệ sinh đang bảo trì”, "Không phận sự miễn vào", cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dieu-toi-muon-la-hanh-phuc/2763668/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.