Khi Kiều Tịch biết bản thân đã làm ra một việc long trời lỡ đất ngay trong sinh nhật của bạn học cùng lớp, thì cô chỉ muốn như con rùa đem đầu rút về vỏ của mình.
Đại khái sự việc là như thế này.
Tối hôm qua, nam sinh ngồi ở phía đối diện không có ý tốt chuốc rượu cho cô say, trong đầu Kiều Tịch ý thức bị xói mòn hơn một nửa. Những chuyện xảy ra đều mơ mơ hồ hồ, nhớ mang máng lúc sau mọi người hào hứng muốn chơi trò nói thật hay mạo hiểm, lại xui xẻo chính bản thân lại là người đầu tiên bị trúng. Nữ sinh ngồi bên cạnh nhìn mình cười nham hiểm, hỏi các loại vấn đề như “Cậu thích ai”. Kiều Tịch há miệng, vô thức nhìn về phía Lâm Tư Vi thần sắc nghiêm túc đang ngồi ở một bên, nửa ngày không phát ra được âm thanh nào.
Sau đó thì sao?
Sau đó chính mình cũng không nhớ rõ.
Đầu bên kia điện thoại, Lục Tri Hiểu cười trên nỗi đau của người khác, “Cậu đoán xem sau đó thì thế nào?”
“Thế nào là thế nào?” Trong lòng Kiều Tịch tràn đầy khẩn trương, khiến cho hơi thở của cô không được ổn định. Cho dù tỏ tình Lâm Tư Vi bị từ chối hay là bị cười nhạo, cô cũng đều sẵn sàng đón nhận.
“Kiều Tịch, cậu có biết hay không, tớ chưa bao giờ hâm mộ sự dũng cảm của cậu đến như vậy.” Giọng của Lục Tri Hiểu vẫn còn tiếng hề hề, “Lúc đó cậu nói cái gì cũng không nói, đẩy ghế ra liền hùng hồn đi tới
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dieu-nho-be-diu-dang-nhat/2459831/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.