Năm trước hai anh em họ Ngụy kết hôn họ lần đầu gặp nhau, lần gặp nhau này nghe Ngụy Tĩnh Nhôn nói là kỷ niệm một năm ngày cười của mình, Vương Diệu mới phát giác đảo mắt một cái đã là một năm dài, ngày bay đi thật nhanh, ban đầu vốn chỉ là vì nhu cầu mà quan hệ thân thể như ***friend, chẳng hiểu vì sao mà bất tri bất giác cái quan hệ ban đầu ấy đã sớm thay đổi?
Nhìn ánh nắng từ cửa sổ rọi vào chiếu lên khuôn mặt đỏ hồng trắng trẻo xinh đẹp kia, Vương Diệu liền hiểu được lòng mình.
Có lẽ không biết bắt đầu từ ngày nào, tim cậu đã trao cho cái tên luôn thích giương oai với mình này.
Tự tận sâu trong mình Lam Úc Kiệt toát ra vẻ tự nhiên tao nhã, nhiệt tình quan tâm săn sóc bằng hữu, thân thiết quan ái người chung quanh, bao dung chỉ điểm cấp dưới, lúc hờn dỗi tức giận, trừng mắt, lúc vui vẻ làm nũng, lúc trên giường lại xinh đẹp mị hoặc, từng biểu tình khác nhau xuất hiện trên khuôn mặt của anh, Vương Diệu đều có thể thuộc như lòng bàn tay, tinh tế yêu thích.
Lần thứ hai trong đời, Vương Diệu phát hiện mình trong lòng có một loại cảm giác tên là luyến ái, nhưng, khác với vẻ ngây ngô mù quáng của lần trước, Vương Diệu nghĩ, lần này, cậu thật sự, thật sự yêu một người.
Trực đêm đến buổi sáng, lại bị Vương Diệu từ sáng làm tới giữa trưa, Lam Úc Kiệt tự nhiên không thể tỉnh lại quá sớm.
Vương Diệu yêu thương in một nụ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dieu-nhat-lam-thien/2857854/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.