Chương trước
Chương sau
Tay nghề nấu cơm của Tạ Vấn Thiên đương nhiên là so với Ngụy Cửu tốt hơn rất nhiều, làm cho đứa nhỏ Tiểu Ngụy không mẹ này ăn ngấu nghiến.

Ngụy Cửu nhìn vẻ mặt đứa con hạnh phúc , trong lòng vui mừng vô cùng. Hắn thỉnh thoảng liếc mắt Tạ Vấn Thiên cùng Tiểu Ngụy nói chuyện thân thiết , chỉ cảm thán: có “vợ” như thế, chồng còn đòi hỏi gì nữa!

Không đợi Ngụy Cửu nghiện xong “Đại trượng phu”, trên bàn đã chỉ còn cơm canh thừa lại, nhìn thấy cần quét dọn chiến trường.

Tạ Vấn Thiên ưu nhã mà đứng lên, kéo tay Tiểu Ngụy đã ăn uống no đủ , liếc mắt Ngụy Cửu, mỉm cười nói, “Còn lại liền giao cho anh , em cùng đứa nhỏ chơi trò chơi, sau khi anh đem chén cùng mình rửa sạch , lên giường chờ em.”

Rửa chén cùng rửa chính mình. . . . . . Ngụy Cửu sững sờ mà nhìn bóng dáng Tạ Vấn Thiên , hơi hơi mà cười cười, xem ra, đêm nay có thêm cơm ăn rồi .

Sau khi sơ sơ mà rửa xong chén, Ngụy Cửu lập tức chạy vào phòng tắm tỉ mỉ mà đem các góc trên thân mình đều tắm sạch, hắn đặc biệt rửa phía dưới của mình, sợ một lát bị đối phương ghét bỏ.

Chờ khi hắn mặc áo ngủ từ phòng tắm đi ra, Tạ Vấn Thiên đang cùng Tiểu Ngụy chơi máy tính đến cực kì vui vẻ, Ngụy Cửu cẩn thận mà đi vào, đối với Tạ Vấn Thiên nhắc nhở nói, “Anh tắm xong rồi, tiểu Tạ , em chừng nào mới qua?”

“Tốt, anh lên giường trước, em cùng Tiểu Ngụy chơi xong ván này sẽ qua.”

Tạ Vấn Thiên ngẩng đầu nhìn Ngụy Cửu sau khi tắm xong có vẻ khêu gợi hơn, nâng cao mày đối với hắn nở nụ cười , sau đó lại lập tức đem lực chú ý vào tới trên máy tính .

“Giết a, Giết a!”

Tiểu Ngụy chơi trò chơi đến kích động ngồi ở trên đùi Tạ Vấn Thiên điên cuồng mà bấm bàn phím, Ngụy Cửu có loại ý nghĩ muốn đem tiểu tử xúc động này xách ra bên ngoài , cha ngươi còn chưa từng ngồi ở trên đùi Tạ Vấn Thiên đó!

Sát bên phòng một lớn một nhỏ hai người vô cùng náo nhiệt mà nói nói cười cười, phòng ngủ bên này lại có chút vắng vẻ.

Ngụy Cửu cô đơn mà ngồi ở bên giường, nhịn không được đốt một điếu thuốc, hắn nửa cởi áo ngủ, bên trong cái gì cũng không có mặc.

Thật lâu , mình muốn một người kết bạn đã thật lâu . Chính là những năm gần đây, tìm tìm kiếm kiếm, không phải hắn ghét bỏ người khác, chính là người khác ghét bỏ hắn.

Thật sự là khó có được người có duyên phận a. . . . . . Ngụy Cửu nheo mắt lại nở nụ cười , nghiêng tai nghe tiếng cười sát bên phòng , sau đó thận trọng ghi nhớ âm thanh chỉ thuộc về của Tạ Vấn Thiên , trong lòng cũng trở nên dào dạt ấm áp , cảm nhận này đại khái chính là có được bạn đời đi, đối phương vui vẻ, chính mình cũng vui vẻ.

Bỗng nhiên, âm thanh nhỏ bên kia nhỏ lại, Ngụy Cửu theo bản năng mà quay đầu, Tạ Vấn Thiên đi tới cửa.

Thân hình thon dài kia , vẫn thanh nhã như một cây cỏ lau trong gió.

“Cửu ca, ít hút thuốc đi, đối với thân thể không tốt.” Tạ Vấn Thiên thuận tay đặt trên, cười đã hướng Ngụy Cửu đi tới.

Ngụy Cửu nghe lời mà đem thuốc nhấn tắt ở trong gạt tàn, đứng lên đón lấy Tạ Vấn Thiên, hắn nhìn vào đối phương ôn nhu tươi cười , kìm lòng không được mà hôn hôn môi Tạ Vấn Thiên , hắn thật rất thích nam nhân này, không chỉ là xuất phát từ nhu cầu sinh lý .

“Tiểu Tạ .” Ngụy Cửu liếc mắt đưa tình mà ôm thắt lưng Tạ Vấn Thiên , sờ cái mông rắn chắc của cậu, giờ khắc này, hắn nghĩ đến mình đã có được toàn bộ thế giới.

Tạ Vấn Thiên thản nhiên mà tùy hắn vừa kéo vừa ôm, sau khi chờ đối phương sờ xong, lúc này mới dán tại bên tai Ngụy Cửu nhẹ giọng nói, “Anh đêm nay muốn ăn em ,quy củ kia phải từ em quyết định.”

Ngụy Cửu thẳng thắng mà gật đầu, bỗng nhiên trên vai nặng xuống, đã bị Tạ Vấn Thiên ấn ngã xuống giường. Hắn thật không nghĩ tới, điều giáo sư này nhìn như vẻ mặt cấm dục cũng sẽ giống như một mặt chủ động này, nhưng mà có quan hệ gì đâu, đối phương hiện tại là người của mình , chơi sao , hắn cũng không sợ.

Tạ Vấn Thiên đặt Ngụy Cửu ở trên người, rất rõ ràng mà thấy được trong ánh mắt Ngụy Cửu kia có màu sắc không đứng đắn , cậu không hề gì mà nở nụ cười xuống, bỗng nhiên lấy xuống dây lưng, kéo tay Ngụy Cửu .

“Làm cái gì chứ?” Ngụy Cửu có chút nghi hoặc.

“Đương nhiên là buộc anh lại.”động tác Tạ Vấn Thiên phi thường mau, thời điểm khi cậu nói xong , hai tay Ngụy Cửu đã bị dây lưng chặt chẽ mà buộc chặt ở phía sau, đây là hiệu suất làm việc chuyên nghiệp của điều giáo sư .

Ngụy Cửu đành chịu mà giãy tay bị trói chặt , cười khổ nói, “Không phải nói để anh ăn em sao , như vậy cũng không tiện a.”

“Không quan hệ, em đút anh.”

Tạ Vấn Thiên nâng Ngụy Cửu dậy, cởi đai lưng áo ngủ của đối phương , che tới trên mắt Ngụy Cửu .

Trong nháy mắt bị bịt kín , Ngụy Cửu cảm thấy được hưng phấn dị thường , tuy rằng nhìn không được, thế nhưng nội tâm lại vì vậy càng thêm khát khao , hắn thật ham muốn thân thể Tạ Vấn Thiên .

Trong phòng ngủ im lặng, tiếng hít thở của Ngụy Cửu càng ngày càng nặng, Tạ Vấn Thiên cẩn thận và bình tĩnh mà nhìn bộ dáng hắn bị buộc chặt che mắt mạnh mẽ tự bình tĩnh.

Mặt kia bày ra tràn ngập dục vọng, cùng với ở ngực quần áo bên ngoài lỏa lồ , và cả hai làm Ngụy Cửu nhìn qua càng thêm gợi cảm mê người.

Tạ Vấn Thiên ngồi xuống, vươn tay vuốt ve gương mặt nổi lên góc cạnh rõ ràng của Ngụy Cửu , nói thật, thời điểm lần đầu tiên thấy Ngụy Cửu , tuy rằng chán ghét thái độ đối phương không coi ai ra gì kia , nhưng là cậu cũng rất thích dáng vẻ khôi ngô của nam nhân này , khi đó cậu đã nghĩ, nếu người này có thể tùy tiện cho mình điều giáo, đó là chuyện rất tuyệt.

Rồi sau đó cơ duyên trùng hợp, cuối cùng hai người kỳ diệu gặp thành quen biết hiểu nhau .

“Cửu ca, hé miệng.” Tạ Vấn Thiên sờ môi đối phương bởi vì kiềm chế dục vọng mà hết sức đóng chặt, trong ánh mắt tràn ngập cảm giác thỏa mãn chinh phục .

Ngụy Cửu cắn cắn môi, đại khái cảm thấy được có chút ngượng ngùng, nhưng là khi ngón tay Tạ Vấn Thiên chủ động duỗi hướng vào trong miệng hắn, thì hắn vẫn không hối tiếc mà mở miệng ra .

Hắn có thể tưởng tượng hiện tại mình là bộ dáng gì , bị cột tay, che mắt, đỏ mặt, mở miệng để đối phương tùy ý đùa giỡn, người như vậy thật sự là tao chết, hoàn hảo, mình nhìn không thấy.

“Ngô ngô. . . . . .” Ngụy Cửu không dám đóng miệng một hồi liền chứa đầy nước miếng, chất lỏng trong suốt theo khóe miệng chảy xuống , điều này làm cho hắn nhìn qua càng thêm *** đãng .

Ngón tay Tạ Vấn Thiên ôn nhu mà thăm nhập khoang miệng Ngụy Cửu , cậu giống như là cố ý muốn Ngụy Cửu mất mặt .

“Cửu ca, em thích anh như vậy.” Tạ Vấn Thiên mê mê mà nhìn bộ dáng Ngụy Cửu mặc cho mình đùa nghịch , trong lòng dục hỏa lặng yên phút chốc liền dâng lên.

Ngụy Cửu không thể nói rõ ràng , cũng không muốn nói chuyện, hắn thấp xuống mà rên rỉ vài tiếng, đáy lòng mong chờ Tạ Vấn Thiên có thể mau thỏa mãn mình.

Tạ Vấn Thiên đương nhiên nhìn ra vẻ mặt Ngụy Cửu càng ngày càng nôn nóng,cậu cười cười, lấy ngón tay ra, thừa dịp miệng Ngụy Cửu còn chưa có đóng lại, miệng cùng đối phương tiếp cận lên dây dưa ở cùng nhau.

Này vẫn là Tạ Vấn Thiên lần đầu tiên chủ động hôn .

Ngụy Cửu thụ sủng nhược kinh mà nghênh đón cái hôn ôn nhu này , thật muốn nhìn vẻ mặt đối phương lúc này , thật là nhiều ôn nhu.

Thời điểm đang lúc hắn bị Tạ Vấn Thiên hôn đến mơ mơ màng màng , miệng bỗng nhiên trống không , vừa qua một lát sau, hắn nghe được âm thanh đối phương kéo phecmotuya xuống , đó là âm thanh làm cho người ta nhiều chờ mong , Ngụy Cửu bắt đầu mơ mơ hồ hồ mà nhớ lại cảnh tượng lần đầu tiên cùng Tạ Vấn Thiên làm , thân thể đối phương ở sâu trong thật sự là ấm áp rất chặt, làm hắn nhớ lại thời gian đó. Như hắn mong đợi, áo ngủ hắn rất nhanh cũng bị cởi, hạ thân vốn đã không mặc cái gì, lập tức có chút lạnh, nhưng mà hắn không lo lắng, hắn biết một lát hắn sẽ cảm nhận được ấm áp của đối phương .

Nhưng mà, kế tiếp, Tạ Vấn Thiên lại bỗng nhiên không có âm thanh.

“Tiểu Tạ . . . . . .” Ngụy Cửu thật lâu lại không có nghe được động tĩnh, nhịn không được cọ sát nệm xoay tay, lại như thế nghẹn xuống, mình không bệnh liêt dương mới là lạ.

“A.”

Đỉnh đầu Ngụy Cửu mang đến một tiếng cười lạnh cảm thấy có chút tà ác, hắn nhịn không được ngẩng đầu, tuy rằng cái gì cũng nhìn không thấy.

Khi hắn ngẩng đầu kia trong nháy mắt, cằm hắn bị Tạ Vấn Thiên bóp lại.

“Cửu ca, hảo hảo ăn nga.”

Tạ Vấn Thiên đơn giản dùng một chút lực liền đem miệng Ngụy Cửu bóp mở, kế tiếp, cậu đem nam căn của mình đưa vào, lấp đầy miệng đối phương .

“Ngô!”

Ngụy Cửu sợ hãi mà muốn giãy dụa, chính là hắn lại không dám cắn đến đồ vật trong miệng kia , đành phải dưới sự chơi đùa thúc đẩy của Tạ Vấn Thiên , không cam lòng mà ngậm ở dục vọng nóng bỏng đối phương . Tuy rằng hắn muốn , cũng không phải cách ăn như vậy .

Tạ Vấn Thiên ấn đầu Ngụy Cửu , hưởng thụ đối phương chơi đùa ngậm có chút ngốc , có khi cậu sẽ ác ý mà ưỡn thân thể một chút, đem nam căn đưa vào càng sâu, kích thích cổ họng đối phương co rút lại. Ngụy Cửu có miệng khó trả lời nhịn xuống phun nuốt dục vọng Tạ Vấn Thiên toàn bộ đối với mình làm , thậm chí hắn còn khiến cho mình dùng kĩ năng miệng không thuần thục thêm lấy lòng đối phương, việc đã đến nước này,ngoài trừ bỏ làm cho Tạ Vấn Thiên thỏa mãn , hắn không có đường lui khác, ai kêu mình không cẩn thận là liền ngỏ lời với điều giáo sư này chứ, vẫn là thể xác và tinh thần đều bị đối phương bắt được .

Nhưng là vui sướng dù sao vẫn phải có, Tạ Vấn Thiên ở Ngụy Cửu ra sức chơi đùa xuống , rất nhanh đạt tới đỉnh hạnh phúc , cậu hiểu được Ngụy Cửu tại đây trả giá trong lĩnh vực tình ái , điều này làm cho cậu cảm thấy được vui sướng này càng đủ quý giá.

“Ách. . . . . .”

Tạ Vấn Thiên chậm hít một tiếng, vốn định không bắn ở trong miệng Ngụy Cửu, nhưng đối phương đã có ý ngậm không tha.

Thật sự là không có biện pháp a, xem ra rốt cuộc Ngụy Cửu là thật mà cùng dây dưa với mình . Tạ Vấn Thiên khẽ cười , thân thể căng thẳng , đem tinh hoa của mình lưu ở miệng đối phương.

“Cửu ca, vất vả anh .”

Tạ Vấn Thiên cởi bỏ tay Ngụy Cửu , gở xuống đai lưng che mắt , ôn nhu mà ôm lấy hắn.

“Kia có cái gì, ăn em, anh cuối cùng là vui .”

Ngụy Cửu xoa xoa trọc dịch bên khóe miệng , thuận tiện đem Tạ Vấn Thiên ấn đến ở trên giường, hắn nhìn ánh mắt trong suốt của đối phương , biết lần này mình thật đã làm được .

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.