Cả hai đi dạo một lát bên bờ hồ thì đi vào một quán cà phê. Lúc bước vào cảm giác thật ấm áp. Nơi này buổi tối bật đèn vàng cùng máy sưởi thật ấm cúng làm sao. Mộc Miên nãy giờ lo ngắm nhìn không gian quán nên quên gọi món. Tuấn Minh quay sang hỏi cô thì cô mới nhớ. Cô gọi cho mình một cốc sữa ấm. Sau đó cả hai lên lầu tìm một góc riêng gàn cửa sở để ngắm khung cảnh bên ngoài. 
Còn vì ngại ngùng chuyện lúc nãy nên hai bên má Mộc Miên còn hồng hồng tay thỉnh thoảng vén tóc. Tuấn Minh nhìn cô cười cười, nhìn thấy dáng vẻ e ấp của cô anh thực sự nhớ một hình bóng năm xưa dịu dàng, ngây thơ, xinh đẹp. 
Phục vụ mang nước lên, anh giúp cô khuấy đều ly sữa rồi đưa trước mặt cô: 
- Em uống đi. 
Mộc Miên đưa tay nhận lấy rồi lại vén tóc ra sau tai. Cô cứ như vậy anh thật sự rất thích. 
Thấy cô cứ im lặng, anh bắt đầu mở cuộc trò chuyện: 
- Em nghỉ cả tuần. Có khó khăn gì không? 
Cô nghe hỏi thì trả lời: 
- À, có hơi nhiều bài thôi ạ. Em tự nghiên cứu rồi xong ạ. 
Anh gật gật đầu: 
- Quả nhiên, em giỏi nhất chỉ có học. 
Cô gật đầu cười hì hì. 
Cả hai lại bắt đầu im lặng ngắm nhìn khung cảnh lên đèn của thành phố. 
Bỗng một cô gái ăn mặc có phần sexy đến gần lên tiếng: 
- Anh Minh, anh đi uống cà phê sao? 
Tuấn Minh 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dieu-do-co-thuc-su/3361464/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.