Khi kéo cánh cửa ra, Mộc Miên hốt hoảng với cảnh tượng trước mắt. Đó là một người đàn ông máu me đầy mình đang nằm xấp dưới đất, thấy vậy Mộc Miên run sợ rồi đến gần lay nhẹ người anh rồi kêu: "Anh gì ơi, anh gì ơi, anh có sao không?". Nghe tiếng kêu người đàn ông cố gắng hé mở mắt rồi thì thào: "Mau cứu tôi". Mộc Miên hoảng hốt không biết làm sao bởi vì trước giờ cô ít khi làm việc này. Thấy Mộc Miên cứ run rẩy hoảng sợ, người đàn ông mất kiên nhẫn cố gượng mà nói: " Đừng sợ, tôi không làm gì cô cả. Mau đưa tôi vào trong đi, nếu không tôi chịu không nổi mất". Nói rồi người đàn ông từ từ nhắm mắt lại. Mộc Miên liền cố bình tĩnh lại rồi đỡ anh vào trong nhà. Đặt anh xuống giường, cô nhanh chóng chạy lại đóng cửa.
Khi quay lại cô ngồi lên giường rồi vỗ nhẹ người anh rồi thì thầm vào bên tai: "Anh ơi, anh có sao không ạ?", thấy anh không trả lời lại nhìn thấy ở trên ngực chảy nhiều máu rồi có vết đâm cô hoảng sợ bởi trước giờ cô chưa bao giờ nhìn cảnh tượng máu me chân thực như thế này. Cô đứng dậy chạy đi lục lọi khắp nhà tìm đồ cứu thương, đang tìm chưa được bao lâu thì lại có tiếng gõ cửa và một giọng nói vọng vào:
- Cô Miên ơi, có chuyện gì vậy ạ?
Nghe vậy, Mộc Miên chạy ra mở cửa, là anh bộ đội lúc nãy cô gọi. Nhìn thấy anh cô nói:
- Anh tới rồi sao.
Anh bộ đội
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dieu-do-co-thuc-su/3360657/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.