Vấn đề là Nguyền Thần Chi Hoa có thể kích hoạt một cách thụ động, không cần sự đồng ý của người sở hữu nó. Bệ đá điêu khắc đóa hoa này đặt tại vương cung chính là để làm điều đó. Thực ra đóa hoa này ban đầu không nằm trên mặt Vương Nhã mà là một người khác. Sau đó người này một mực bị truy đuổi, ám sát, sau cùng mất mạng nên mời chuyển lên người nàng. Biết được chuyện đó, Vương Khánh một mực để Vương Nhã đeo mặt nạ che mặt, việc này khiến rất nhiều người nghi ngờ nhưng không dám khẳng định vì không đủ thông tin. Hơn nữa vị trí xuất hiện Nguyền Thần Chi Hoa là ngẫu nhiên, không nhất định phải nằm trên mặt. Trừ khi nắm chắc, nếu không bọn hắn sẽ không dám liều mạng ra tay. Trần Kỳ, con cờ được phái đến bên cạnh Vương Nhã từ nhỏ, đạt được sự tín nhiệm của nàng cũng hi sinh vì mục đích này. Cách hắn chết không đúng như dự kiện của tam công tước Trần Ngạn, nhưng vì đã có được thứ mình cần nên vị công tước kia cũng chẳng quan tâm. Mỗi vị công tước đều có rất nhiều con cháu, chết vài chục người cũng không ảnh hưởng gì.
Đại công tước không những đã biết về vị trí của Nguyền Thần Chi Hoa mà còn có cả cách kích hoạt nó. Đóa hoa này tượng trưng cho giao ước, sẽ truyền mãi qua nhiều đời, chỉ hoàn toàn biến mất khi cả hai giao ước đã được thực hiện. Nó chỉ tồn tại như vậy, không ảnh hưởng nhiều đến ký chủ nên năng lượng tự thân không quá lớn.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/diet-nhan/2426796/chuong-144.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.